Chị không hề đáng sợ Sau tiếng hét “Bắt đầu” của Vicky, 3 chiếc môtô bắt đầu phóng đi. Jen và Bill thì biến mất dạng chỉ còn nó là vẫn bình thản đi với tốc độ mà nó thường đi thôi, 100km/h. Rin khó hiểu hỏi nó
- Bọn họ biến mất rồi chị? Chẳng lẽ chúng ta chịu thua
- Họ không biến mất đâu, chỉ là lẫn trong dòng người qua lại thôi. Khi ra đến đường cao tốc sẽ thấy họ thôi._Và đúng như lời nó nói, vừa chạy vào đường cao tốc, bọn nó đã trông thấy xe của Jen và Bill chạy trước. Họ cách bọn nó một đoạn khá xa đấy. Bọn nó có bắt kịp không? 2 chiếc xe con chạy sau xe nó. Chiếc Lamboghini chạy lên song song với nó
- Nè, sao vậy? Mới đó mà cô chịu thua rồi à?_Hắn khích nó. Nó nhìn hắn bằng nửa con mắt. Thua sao? Trong từ điển của nó không có từ này. Nó chẳng thèm trả lời hắn mà nói với Rin
- Rin, em bám chắc vào!_Rin dù không biết nó muốn làm gì nhưng nhỏ cũng làm theo lời nó. Nó đột ngột tăng tốc làm hắn hơi bất ngờ. Tốc độ nó chạy là bao nhiêu vậy? Bọn hắn không đoán được, chỉ thấy chiếc xe nó lao vun vút trên đường mà thôi. Chỉ một lúc sau, nó đã đuổi kịp 2 người kia và còn vượt mặt họ nữa. Giờ mới thực sự là đua nè. Nó cứ chạy như thế, chẳng thèm để ý gì bọn người bị bỏ lại phía sau. 15’ sau, nó và Rin đã có mặt ở Plaza, nó chạy xe vào gara rồi chăm chú nhìn Rin
- Em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-cong-chua-that-lac/727828/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.