"Tại sao lúc nào cũng đeo chiếc vòng đỏ ấy?"
"Có lẽ là một vật rất quan trọng [...] người tặng cho thần chiếc vòng này cũng là một người rất quan trọng, đáng tiếc hạ quan chẳng thể nhớ rõ được."
***
Hiển nhiên A Cửu rất lấy làm hiếu kỳ vì sao Thẩm Chỉ lại chạy đến phủ công chúa làm thị vệ, nhưng cậu thông minh không hỏi, chỉ vừa chú ý động tĩnh xung quanh vừa nói chuyện với Thẩm Chỉ.
Khương Hành không có ở đây, tính tình của Thẩm Chỉ lại trở nên điềm đạm hơn, lúc nào cũng chỉ mỉm cười với dáng vẻ nho nhã, lễ độ. A Cửu không kìm được mà nhìn y thêm vài lần, trong lòng nghĩ, có phải vị này ở trước mặt công chúa cố ý vô lễ hay chăng. Đôi mi dài của Thẩm Chỉ khẽ chớp, nhìn ánh mắt A Cửu thì đã đoán được trong lòng cậu nghĩ gì, nụ cười lại càng rõ hơn.
Đúng là y thực sự có vài phần cố ý, nghĩ rằng làm như vậy sẽ khiến cho Khương Hành cảm thấy phiền mà đuổi y đi sớm. Nhưng mặt khác... khi ở trước mặt Khương Hành, y sẽ không tự chủ được mà buông thả bản thân, lạ thật. Hơn nữa, Khương Hành dường như có một sự nhẫn nại kỳ lạ đối với y.
Thẩm Chỉ sờ cằm, nở một nụ cười dịu dàng. Không đụng đến giới hạn ấy thì làm sao y có thể rời khỏi hồ nước đục này được.
Ba người đợi bên ngoài khu rừng đã được nửa canh giờ. Phủ công chúa rất ít quy củ, khi chỉ còn lại những người dưới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-cong-chua-cao-mot-met-tam/2930450/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.