Ý nghĩ vừa mới nhen nhóm đã tan biến.
Thẩm Chỉ cố tình tiến lên trước vài bước để ngắm nhìn dung mạo thanh tú, xinh đẹp của công chúa điện hạ, lòng thầm nghĩ, nói về sắc đẹp... vẫn là công chúa vượt bậc hơn.
Cũng đã vài ngày yên ổn trôi qua kể từ khi hồi phủ nhưng trong cung vẫn chẳng có bất cứ tin tức nào truyền đến, còn Khương Hành lại tựa như không có gì gấp gáp. Mọi thứ vẫn yên tĩnh như vậy.
Thẩm Chỉ cầm chổi lượn lờ ở hậu viện, muốn ngủ liền ngủ, còn rảnh rỗi hơn khi ở nhà nữa, bỗng y cảm thấy ở lại phủ công chúa cũng không tồi. Chung quy lại, nếu như không phải là lệnh của Khương Hành, bình thường cũng khó mà gặp được y. Thẩm Chỉ vui vẻ trải qua những ngày tháng bình dị của mình. Thế nhưng, tấm thân mới được lười biếng, nhàn hạ chưa bao lâu lại bất ngờ nghe tin Khương Hành điều y đến nhà bếp. Khi nghe tin tức này, Thẩm Chỉ té thẳng từ trên ghế xuống dưới đất, đôi mắt mọi khi vẫn híp lại chốc đã mở to, kinh ngạc nhìn A Cửu: "Cái gì?"
A Cửu nhìn y đầy đồng cảm: "Điện hạ nói, hậu viện không có gì để quét tướt cả, sợ cậu rảnh rỗi quá."
Trong lúc Thẩm Chỉ leo trở lại lên ghế cũng không quên ôm theo cây chổi chưa một lần đụng đến, lời lẽ vô cùng đanh thép nói: "Ta rất bận."
A Cửu vỗ vai y: "Thẩm công tử... Mỗi ngày điện hạ nhà ta đều đến hậu viện nhìn."
"Sao ta lại không biết?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-cong-chua-cao-mot-met-tam/2930447/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.