Ngồi trên salong trong văn phòng làm việc, Louis dựa đầu ra sau, tay gác lên thành ghế đan vào nhau, ánh mắt suy tư nhìn không cố định vào một nơi nào đó.
Chiếc xe ô tô lúc nãy rất đáng ngờ, hình như nó chỉ chăm chăm vào Thục Quyên, mỗi một hành động đều như muốn đoạt mạng cô ngay lập tức. Louis thầm nghĩ, nếu như hôm nay hắn không đi cùng cô thì sao ? Nếu để Thục Quyên tự đi một mình thì sẽ thế nào ? Có phải hậu quả sẽ cực kỳ khôn lường không !
Mới nghĩ đến đây, toàn thân Louis đã bị chính những suy tính vừa rồi dọa cho run rẩy, hắn sợ đến mức không thở nổi, chỉ muốn ngay lập tức gặp được người yêu dấu của mình.
Đúng lúc ấy, cánh cửa phòng liền bị ai đó đẩy vào.
Thục Quyên bưng một chén trà nóng đặt xuống trước mặt hắn, cô đi đến ngồi ngay bên cạnh, ánh mắt chăm chú nhìn vào miếng băng gạc trên trán người đối diện.
-"Anh thấy sao rồi ? Có bị choáng không ? Có cảm thấy khó chịu ở đâu không ?"
Thục Quyên nhíu mày hỏi.
Ban nãy lúc đưa Louis về lại công ty, ai nấy khi vừa nhìn thấy tình trạng của cô và hắn cũng đều không khỏi hoảng hốt, người thì băng bó đầu, người thì quần áo lắm lem rách rưới. Nếu không nói rõ thì bọn họ còn nghĩ rằng vừa có cuộc xô xát nào đó diễn ra với cả hai.
-"Mọi người ở dưới lầu lo cho anh lắm".
-"Vậy hả ?"
Louis cười cười, hắn đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-con-chua-roi-den-nhanh-do-quyen/3563266/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.