Sinh hoạt trong thôn thập phần đơn giản, công việc bắt đầu khi mặt trời mọc, và kết thúc khi mặt trời lặn. Trong thôn cũng không có mấy hoạt động vui chơi, cuộc sống các nàng càng bình đạm đơn giản, nhưng loại sinh hoạt như thế này bởi vì có lẫn nhau làm bạn mà thêm rất nhiều hạnh phúc.
Trứng tằm đã nở thành công, Mạnh Sơ Hi hái lá dâu vào buổi sáng, sau đó đem về xử lý trong sân nhà.
"Lá dâu nuôi tằm không thể ướt, cũng không thể phơi quá khô, bằng không tằm ăn sẽ sinh bệnh." Mạnh Sơ Hi một bên phân loại các lá non đã hái, một bên đối Chu Thanh Ngô giải thích.
Chu Thanh Ngô gật gật đầu, nàng lấy dao cắt lá dâu thành sợi, loại chuyện này nàng làm tốt hơn Mạnh Sơ Hi nhiều, vì thế hai người phân chia công việc, Mạnh Sơ Hi đem lá dâu sàng lọc, chọn ra những sợi lá tươi non nhất cho tằm mới nở ăn.
Sau khi ăn no, những con tằm ngày một lớn lên, thay đổi từng ngày.
Thanh minh đã qua, Mạnh Sơ Hi theo Chu Thanh Ngô đi lên núi bái tế cha mẹ nàng. Hai tòa mộ bằng đất đơn giản đã ngăn cách tất cả hạnh phúc cùng tình thân trước đây của Chu Thanh Ngô. Chu Thanh Ngô cũng không khóc, thần sắc ngoài dự đoán bình tĩnh, thậm chí mỉm cười nhìn Mạnh Sơ Hi bên cạnh, nàng cảm thấy cha mẹ cũng sẽ thay nàng vui vẻ.
Chu Thanh Ngô không thể nói chuyện, Mạnh Sơ Hi cũng thực an tĩnh, chỉ là lúc hai người đốt hương xong chuẩn bị rời đi, nàng thấp giọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-coc-noi-chuyen-duong-ngo/1160141/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.