“ ngươi dám vô lễ sao, còn chưa chịu quỳ xuống” tiếng của tên cảnh vệ vang lên làm cho cô giật mình
“ Không đời nào, tôi là con người cao quý, không đời nào lại quỳ dưới một đứa con nít” cô trả lời, giọng gay gắt
“Cái gì, ngươi dám nói ân nhân của ngươi thế à, có biết ta là ai không hả, ta đường đường là một công chúa cao quý, ta cứu ngươi là phước mấy đời của ngươi rồi đấy biết không hả đồ vô ơn!!!” Minh Vy tức giận đáp làm cho người phụ nữ đứng kế bên không khỏi giật mình là từ tốn nói rằng” thưa công chúa, xin người bớt giận, chắc cô ta từ nơi khác tới nên không biết”
“ Vô lý, không ai không biết ta là con gái duy nhất của phụ hoàng, công chúa Minh Vy, làm sao mà cô ta ko biết chứ”
“ Đúng là con nít” Thiên An nãy giờ đứng yên lặng lẽ quan sát cuộc đối thoại giữa công chúa với người phụ nữ, nhẹ nhàng nói.Câu nói của Thiên An làm cho tất cả những người có mặt ở đó đều cảm thấy lạnh toát sống lưng vì trước giờ không ai dám nói công chúa như thế cả. Nghe thấy thế, bỗng dưng Minh Vy oà khóc nức nở, ôm chầm lấy người phụ nữ” quá đáng, rõ ràng phụ hoàng nói con là người lớn rồi cơ mà,con sẽ méc phụ hoàng chém đầu cô ta, oa oa”
“Đúng là con nhỏ ngu ngốc”Thiên An đứng im lặng quan sát thầm nghĩ.
“Này, ta đã trả nợ cho ngươi thì giờ ngươi phải làm công cho ta”
“ Không bao giờ, mơ đi đồ con nít”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-chi-duoc-phep-yeu-ta/61117/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.