Chương trước Chương 1 Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55
Chương sau
Huyên đang ngồi tí tởn nhắn tin cho người thương thì thấy thằng tây lúc chiều lượn qua lượn lại khu nghỉ dưỡng... nhìn ngứa cả mắt Anh là anh muốn lao mịa ra đạp nó xuống hồ bơi cho bõ ghét ý Nhưng thôi. Anh rộng lượng không thèm chấp với mũi lõ nhé. Nhưng mà thôi. Anh là một người rộng lượng bụng quân tử không thèm chấp luôn -Oh. Phanh ky... mũi lõ... làm gì ở đây thế? Dũng tồ khoái chí vỗ vai anh chàng da trắng -No. FANKY...cô ái lúc chều đâu rồi? Fanky hỏi. Anh rất muốn gặp lại cô bé đó Thật khiến người ta nhớ mà -Như á? Đi chơi rồi -Cô ấy ơ đây sao? -Yes... có muốn nhập hội cùng bọn tôi không? -Nhạp hôi?/// -Là chơi cùng ấy! -Ok, yes.. yes. Fanky cười tươi tắn, bên Việt Nam anh cũng không có bạn nhiều. -Khoảng 10h bọn tôi có tiệc khuya, tới nhé! Dũng nhìn đồng hồ rồi hứa hẹn với chàng da trắng -ok, thank you so much -Không có gì. Dũng cười hiền... Q. Như đập vai cu cậu khiến cu cậu giật thót -Có tật giật mình à? Q Như hỏi. Thằng này lần nào nó âm mưu gì là mặt mày đỏ gay ngay Xem ra chả phải chuyện tốt -Bà có nhớ lão tây lúc chiều không? -Ờ. Nhớ. Đùa zai tây đẹp như thế muốn quên ngay cũng khó -Tôi mời lão ý tới chỗ mình quẩy tiệc đêm ý -Hử???? -Lão ý mê tít Như nhà mình. Lần trước thằng Huyên chơi một vố tím tái thế. Hôm nay tôi cho nó ghen cháy người Q. NHƯ cười tấm tắc khen cu cậu khá lắm Hôm nay... ngay lúc này... bên ngọn lửa ấm chúng nó vây lại thành vòng Mạnh và Huyên mỗi thằng một bên ngồi cạnh Đại tỷ Fanky ngồi đối diện Như Gió biển mát Chúng nó hát... Song ca, tam ca, top ca... đứa nhảy phụ đạo đứa pha trò Vui vẻ cười đùa. Cho đến khi lão Mạnh vác đàn ra. Nói thật con nào chả mê soái ca đánh đàn -Đàn đệm cho Như hát đê Q. Như lên tiếng Lâu lắm rồi bạn không được nghe đại tỷ hát nha Như gật đầu Quay sang Huyên cười rất chi ngọt ngào cơ Fanky chăm chú nhìn cô bé THẬT ĐẸP... Đàn cất giai điệu rất êm Giọng hát của người ta cũng rất ngọt luôn Từ lần đầu tiên ta đi bên nhau Em đã biết tim mình đánh rơi rồi Từ lần đầu tiên môi hôn trao nhau Em đã biết không thể yêu thêm ai. Cách anh cười cong môi, cách anh lặng lẽ ngồiNgồi nhìn bóng tối lặng thầm thời gian trôi. Người đàn ông em yêu đôi khi Có những phút giây yếu đuối không ngờ Ngoài kia nếu có khó khăn quá về nhà anh nhé Có em chờ! Có môi mềm thơm thơm, có dư vị mỗi bữa cơm Xuân hạ thu đông đều có em chờ. Đôi mắt ấy chan chưa một chữ thương Tim người nào đó khẽ rung động Nhất là nghe cậu " có em chờ" đôi mắt người đó lấp lánh đáng yêu vô cùng Vương Bá Huyên không nhịn được xiết bàn tay người đó trước bàn dân thiên hạ Xong tiếp luôn đoạn rap ngon ơ luôn [Rap:] Yoo, có định mệnh nào bao nhiêulâu anh đã ao ướcCó vần thơ nào bao nhiêu đêm anh đi tìm hoài Và nếu khoảng cách là một nghìnbước Thì em chỉ cần bước một bước Anh sẽ bước chín trăm chín mươi chín bước còn lại. Bước về phía em Nơi mà em thấy nắng mai Nơi con tim anh biết yên bình. Và mong thế thôi. [ĐK:] Tình yêu là những ánh sáng lấp lánh Đèn vàng thắp lên bên ô cửa nhỏ Tình yêu là những dịu êm từng đêm Mình cùng ăn tối và nghe mưa rơi. Biết sẽ có những lúc trái tim đau đớn khôn nguôi Vẫn yêu và yêu và yêu thế thôi. [Rap:] Và lần đầu tiên con tim như rụng rời Lần đầu tiên anh không nói nên lời Giấc mơ nào có đâu xaTình yêu đâu có hai ta Nơi tóc em quá mượt mà Con phố xưa đón đưa và Em sẽ yêu mãi anh tháng năm dài. Bao nhiêu tháng ngày tăm tối Khi mà có em ngày qua Nỗi buồn cũng phải buông trôi Khi giờ ta có em và Một ngàn khúc ca quanh ta Xin em đừng giận anh nha Bởi vì đôi khi anh là.... .... Cả bọn hú hét ầm ĩ Fanky cũng vỗ tay tán thưởng quá trừng -Rất có tố chất phải không? -Hay.. Fanky đáp Cô bé rất có tố chất trở thành một "Ai đồ" -Em hắt hay qớ... -Cám ơn anh! -Muôn phất triển theo con đường ca hắt thì alo cho anh nhé. Anh quen mốt sô người bạn ở linh vực đó Fanky đưa cho cô bé tấm danh thiếp Đến sau này chính tờ giấy nhỏ đó đã khiến cuộc đời Hoàng Yến Như thay đổi theo một bước ngoặt mới mẻ mà chính cô bé chưa bao giờ từng nghĩ đến. -Cám ơn Bọn trẻ vui đùa đến khuya.. tiệc tan đứa nào về phòng đứa ấy. Nghỉ ngơi cho khỏe sáng mai thu dọn chiều trở ra bắc. Mọi chuyện sẽ suôn sẻ nếu như trên đường về khu nghỉ dưỡng Như không bị tông xe.... Khôbg đơn thuần là một vụ tai nạn mà là một vụ trả thù tàn nhẫn.. Cô gái ấy nằm trên vũng máu Chàng trai ấy sock đến không thốt lên lời... Sự hoảng loạn trong lòng Bủa vây bởi màu trắng và thuốc sát trùng Cố lên em. Nơi đây anh vẫn chờ! Mẹ Yến nén khóc... giờ bà mà ngã khụy thì đám trẻ này dựa vào ai. Con gái bà ai chăm sóc Ba Hào Mẹ Thu lo đến não lề Cơ sự sao đến nỗi này Đêm đó...có bố con nhà kia vượt ngàn cây số... Đêm đó có cô gái phải đối mặt với tử thần
Chương trước Chương 1 Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55
Chương sau