Bàn tay tôi được một bàn tay to lớn khác nắm chặt lấy, tôi từ từ mở mắt ra là Hoàng Phong, tôi còn nghe tiếng tất cả mọi người nữa, thấy Mỹ Liên được mọi người cứu lên tôi cũng yên tâm phần nào, Hoàng Phong vì lao theo kéo tôi lại nên kết quả anh ấy giống Mỹ Liên lúc nảy. Mọi người vất vả kéo tôi và Hoàng Phong lên, nhưng vốn dĩ toàn thân tôi tê cứng chẳng thể nào nhúc nhích thêm nữa, Hoàng Phong đã lên trên, thấy mọi người vẫn ổn, bây giờ tôi mới yên tâm buông tay... Bởi vì tôi chẳng thể nào trèo lên được nữa trừ khi có người ở dưới đỡ tôi lên.
- Buông em ra đi - Tôi khàn giọng nói.
Có lẽ giây phút này đây tôi mới cảm thấy cuộc sống quá ngắn ngủi, trước kia tôi từng không trân trọng cuộc sống của mình quá nhiều, và giờ đây có lẽ Thượng Đế đã cho tôi toại nguyện.
Một lần nữa tôi nhắm nghiền mắt lại, lấy hết can đảm để buông tay lần nữa, bởi vì giờ đây tôi chẳng thể trụ nổi nữa rồi.
[Bịch]
- Sao ông lại nhảy xuống - Tôi bất ngờ khi thấy ông Bảo Sơn nhảy xuống ngay bên cạnh tôi.
Ông Bảo Sơn nhảy xuống ngay phía dưới tôi, tôi không hiểu chuyện gì đang diễn ra, ông ấy nhảy xuống để làm gì, chẳng lẽ muốn chết cùng tôi à?
- Để ta đỡ con lên - Nói rồi một tay ông ấy dùng sức nâng chân tôi lên, một tay cố gắng nắm chặt vách đá.
Vất vã lắm tôi mới lên được mọi người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-ca-tinh-va-chang-playboy/2035262/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.