Chúng tôi bên cạnh nhau rất lâu, tôi ngồi dựa vào vai anh để nhận hơi ấm.
- Tại sao em biết rõ là anh và em... nhưng em lại muốn nghe anh giải thích? - Bảo Dương bất ngờ hỏi tôi.
- Là bởi vì em yêu và tin anh. Nhưng cuối cùng anh lại cho em nhận thất vọng đến vậy.
- Vì vậy nên em tránh gặp mặt anh?
- Ngay khi em quay lưng đi vào tối hôm đó em đã khóc rất nhiều. Em tự nói với mình rằng nếu anh gọi điện cho em giải thích tất cả hoặc nói xin lỗi, anh sai rồi, chúng ta bắt đầu lại thì có lẽ em sẽ chạy đến bên anh. Nhưng sự chờ đợi của em chỉ nhận được sự im lặng từ anh. Em rất thất vọng, lúc đó em mới tìm một lí do cho mình, tìm lí do để quên anh cho nên em mới thuê người điều tra và biết được sự thật em là con của ba anh, em mới mạnh mẽ rời khỏi anh và rời khỏi VN bởi vì nếu em còn ở lại thì em chẳng thể nào quên được anh.
- Mấy năm qua vất vả cho em rồi.
- Không đâu, chỉ cần biết anh chưa từng lừa dối em là em vui rồi.
- Bây giờ anh đưa em đến một nơi...
- Trể vậy rồi đi đâu nữa?
- Chẳng phải em nói dành hết ngày hôm nay cho anh sao?
Nói rồi anh đứng dậy nắm tay tôi kéo đi, anh đưa tôi vào xe, sau đó anh cũng vào ghế lái. Tôi vô thức nhìn đồng hồ trên xe, là 11h44
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-ca-tinh-va-chang-playboy/2035246/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.