6h09 sáng tôi bị đánh thức bởi tiếng chuông tin nhắn
"Hôm qua anh mệt quá nên ngủ sớm. Buổi sáng tốt lành"
Là tin nhắn từ tiền bối, tôi đọc xong thì quăng luôn cái điện thoại xuống giường chùm chăn ngủ tiếp. Ơ nhưng mà... sao lại ấm ấp, dể chịu và thoải mái như này. sao sao tôi lại nằm trên giường cơ chứ? Tôi giật mình bật người ngồi dậy Bảo Dương đang nằm co người bên ghế sofa, là anh đã bế tôi lên giường chăng? Lại còn nhường chăn cho tôi đắp nữa. Tim tôi lại nhói lên.
Tôi bước xuống giường tiến lại gần sofa, tôi đắp chăn cho anh. Còn sớm tôi không muốn đánh thức anh dậy. Tôi vào toliet VNCS, vừa bước ra thì đã thấy Bảo Dương nằm chèo queo dưới đất. Trời ạ! Hắn ta ngủ say đến vậy sao, tôi làm gì kéo anh ta lên nổi chứ.
- Này... Bảo Dương anh lên giường mà ngủ - Tôi lay lay cánh tay anh.
Anh ta nhanh chóng kéo tay tôi lại. Mất đà tôi ngã xuống người anh, tình trạng hiện giờ là mặt đối mặt, bốn mắt nhìn nhau.
- Cuối cùng cũng chịu gọi anh là Bảo Dương rồi sao. Anh còn tưởng là em quên cái tên này rồi chứ.
Ờ nhĩ, anh nhắc mới nhớ hình như từ hôm qua tới giờ tôi chưa từng kêu tên anh thân mật như vậy.
- Chẳng phải anh nói chúng ta là bạn sao?
- Vậy anh có quyền theo đuổi một người bạn mới quen như em chứ? - Anh ta cười thách thức.
- Tôi đã có bạn trai rồi - Tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-ca-tinh-va-chang-playboy/2035237/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.