Tôi thích ngắm bình minh bên bờ hồ thiên sứ. ừm! Rất đẹp nước trong xanh có thể nhìn tận đáy hồ, cả một bờ hồ rộng lớn được bao bọc bởi hàng nghìn cây hoa và cỏ. Đây có thể nói là căn cứ địa bí mật của tôi. Mỗi khi buồn tôi thường ra đây, lúc vui cũng vậy nhưng duy nhất chỉ có một mình. Ừ thì có ai để đi cùng đâu chứ.
[Ào... ào]
What? Sao lại mưa chứ? Mới sáng sớm cơ mà. Trời ạ! Đúng là xui xẻo tôi lại không mang dù, thôi thì tắm mưa cho mát vậy. Cũng lâu rồi tôi không tắm mưa còn gì.
Flashback - 5 năm trước
[Ào... ào...]
Vừa bước ra khỏi nhà sách trời đã mưa như thế. Lúc nảy còn nắng thế kia mà. Sài Gòn dạo này thời tiết thất thường thật, lại trong tình trạng không mang dù thôi dầm mưa vậy.
Bất chợt, bàn tay tôi bị một lực nào đó kéo xoay vòng rất mạnh về phía sau. Là Bảo Dương, ừm chúng tôi đang đi mua sách cơ mà.
- Aaaa... mát quá... - Tôi thích thú reo lên.
- Thích không? - Bảo Dương hỏi tôi.
- Có, thích lắm, lâu rồi không được tắm mưa - Tôi cười tít mắt dang tay đón mưa.
- Haha... anh cũng vậy... - Bảo Dương bắt chước tôi dang rộng tay để hứng những hạt mưa đầu mùa.
Mưa đầu mùa. Lại còn là mưa rào nữa chứ, chợt đến lại chợt đi... mới đây đã tạnh rồi.
- Tạnh rồi - Tôi tiếc nguồi nguội.
- Thích thế cơ à?
Tôi không trả lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-ca-tinh-va-chang-playboy/2035233/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.