Cuối cùng ba ngày tết củng trôi qua. Mọi người phải quay lại thành phố. Dù gì củng đã ở đây hơn 1 tuần rồi. Bây giờ cũng đến lúc bọn tôi quay lại với cuộc sống trước đây.
Bốn giờ chìu, tất cả đã chuẩn bị xong, tôi luyến tiếc rời khỏi lòng mẹ.
- Mẹ... con sẽ nhớ mẹ lắm!
- Mẹ cũng nhớ con nữa...
- Con không đi có được không mẹ, con muốn ở đây với mẹ.
- Ngoan. Con đi đi, đừng bướng nữa.
- Dạ...
Dù sao thì tôi củng phải về thành phố, nơi này không thuộc về tôi. Cả bọn chào mẹ tôi và Tuệ Lâm rồi bắt đầu lên xe. Tôi là người bước lên sau cùng. Đi tám người nhưng về chỉ bảy người. Nhóc Tuệ Lâm nói vài bữa nữa nhóc mới về lại thành phố, bọn tôi cũng không ép. Dù sao có nhóc ở với mẹ, tôi củng an tâm hơn mà mẹ cũng đỡ buồn hơn!
- Alo em nghe...
- Em thay đồ đi anh qua rước.
- Đi đâu?
- Qua nhà anh.
- Làm gì?
- Ba mẹ anh muốn gặp em.
- Hả? Anh bị hâm à... Em không đi đâu...
- Mười lăm phút nữa anh qua đấy.
Cúp máy cái rụp. Trời tơi cái tên này bị hâm chắc. Mới sáng sớm ra đã gọi. Tôi còn chưa về thăm ba ở đó mà qua nhà anh. Khổ quá mà:(((( làm sao bây giờ?
Mười lăm phút sau
[cốc...cốc]
Haiz, chắc anh ấy đến, tôi còn chưa thay đồ nữa mà lị. Nhưng mà... tôi không đi đâu, qua bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-ca-tinh-va-chang-playboy/2035207/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.