Anh kéo tôi ngồi dưới bờ cát trắng ấy. Đưa mắt nhìn xa xăm vào những cơn sóng đang gợn trước mắt tự nhiên tôi cảm thấy lòng bình yên đến lạ. Người con trai bên cạnh cho tôi cảm giác an toàn đến vậy sao?
- Một lát thôi - Lời nói đi đôi với hành động, Dương đưa tay nắm lấy tay tôi, đan xen những ngón tay vào nhau.
Lần này tôi quyết định không né tránh nữa, chẳng phải người con trai tôi cần đang nắm lấy tay tôi sao? Tôi không đẩy tay Dương ra mà ngược lại tôi siết chặt tay anh hơn nữa. Đầu ngã vào vai Dương, thật sự rất bình yên và thoải mái. Có lẽ Dương chính là một nữa còn lại của tôi. Nếu đây là bức tranh đã tìm ra được thì dại gì mà không ghép vào?
- Kể anh nghe về quá khứ của em đi.
- Về chuyện gì?
- Tất cả, anh muốn biết tất cả về em.
- Chẳng phải anh nói tất cả những gì liên quan đến tôi anh đêu biết sao.
- Uầy, phạm luật, sau này còn xưng "tôi" nữa anh sẻ hôn em đấy.
- Anh muốn nghe chính miệng em kể......
- Ừm, em sinh ra và lớn lên trong một gia đình hạnh phúc, có ba yêu thương, có mẹ chăm sóc...... Tuổi thơ của em khiến nhiều người phải ganh tị...... Lúc đó em sống bên Pháp, đến khi em 11 tuổi (học xong cấp 1) thì quay về Việt Nam...... 2 năm sau thì ba mẹ lại xảy ra mâu thuẩn, họ cải nhau nhìu lắm, nhưng chẳng bao giờ cải trước mặt em cả.....
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-ca-tinh-va-chang-playboy/2035188/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.