Mới sáng ra đã có người gõ cửa inh ỉ, bực dọc tôi bước ra mở cửa với bộ dạng không thể nào thảm hơn. Á gì đây, sao anh ta,... sao anh ta lại đến đây sớm vậy? Tôi đóng cửa lại cái rầm, rồi chui vào nhà vệ sinh làm VSCN, thay đồng phục tươm tất sau đó mới bước ra mở cửa.
- Em làm gì lâu vậy?
- Tôi..tôi.. à mới sáng sớm anh đến đây làm gì - Tôi đánh trống lãng.
- Anh muốn xin lỗi chuyện hôm qua, anh có mang đồ ăn sáng cho em nè, chúng ta vào ăn thôi không nguội thì mất ngon.
Anh ta tự nhiên bước vào trong, tôi thì đứng thừ người ra đó. Một lúc sau nghe thấy tiếng anh ta gọi tôi mới hoàn hồn trỡ lại.
- À tôi vào liền.
Vừa bước xuống bếp đã nghe mùi phở thơm phức. Nhắc mới nhớ, lâu lắm rồi tôi mới ăn thứ này.
- Em ăn đi, là anh nấu mang qua đây đấy - Đặt 2 li sữa xuống bàn, anh ta ngồi xuống.
- Anh nấu? - Tôi như không tin vào tai mình, gì chứ, anh ta mà biết nấu ăn, tin được không đây. Mà biết đâu ăn xong món này tôi lại vào viện ở luôn trong đó không chừng.
- Ừ, anh nấu đấy, em ăn xem vừa miệng không?
- Có ý đồ gì không đấy, ăn có được không? Hay anh muốn đưa tôi vào viện ở chung với anh.
- Anh thề, ăn được, để anh ăn trước cho em xem - Nói xong anh ta lấy đũa và bắt đầu ăn.
Thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-ca-tinh-va-chang-playboy/2035183/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.