🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

“Cảm tạ ngươita đi đây”



Từ biệt tên Tử Dương nàng trở về căn nhà cũ của mình đang nhìn xung quanh nhà thì nàng cảm thấytrên kệ tủ có gì lấp lánh liền đem ra xem. “Hả? Ngọc Hư Kiếm Trận, bí tịch NgọcHư Kiếm, sao bụi vậy nè.”



Nàng phủi phủicho bay chết bụi rồi lật từng trang ra đọc, nàng rất ngạc nhiên tại sao càng đọcnàng lại càng cảm thấy có một luồng khí đang lưu thông trong người nàng rất khóchịu, trong cuốn bí tịch có nói ‘Ngọc Hư Kiếm Trận bình thường chỉ là một thanhkiếm được chạm khắc từ khối băng ngàn năm không tan chảy vì Kiếm tích tụ đượclinh khí trời nên có sức mạnh vô song, Kiếm lúc bình thường thì chỉ có một câynhưng khi cảm nhận được nguy hiểm khi đến gần chủ nhân của kiếm thì Kiếm sẽ tựđộng phân thành nhiều tạo thành Ngọc Hư Trận…, Kiếm sẽ nhận chủ nhân của nó khiđó chủ nhân của kiếm sẽ bá chủ võ lâm.’



Nàng cảm thấyđã xuyên không rồi thì nàng sẽ không uổng phí nữa, một lần làm bá chủ võ lâmthì như thế nào, rồi cứ ngày qua ngày nàng cùng Ngọc Hư kề vai sát cánh bênnhau từ những chiêu thức từ khống chế, đến đả thương, tới giết người nàng cũngdần dần học qua hết. Đôi lúc nàng bị tẩu quả vì luyện tập nhiều nên mái tóc màuđen huyền của nàng chuyển sang màu tím và đôi mắt cũng đổi sang màu xanh làmgương mặt nàng làn da của nàng trắng hơn và đẹp hơn trước nhiều.



Một năm trôiqua cô đơn cũng đã quen cô gái 16 tuổi cũng đã lên 17 đến lúc nàng và

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-ac-ma-biet-yeu/1966751/chuong-3.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Nàng Ác Ma Biết Yêu
Chương 3: Chấp nhận
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.