Điền Điềm vào nhà bếp rót hai ly nước rồi đưa một ly cho Thiệu Huy.
"Uống đi."
"Cám ơn." Thiệu Huy nhận lấy lập tức uống một ngụm, hắn đứng chờ ở trước cửa cũng khá lâu rồi, thật sự là có chút khát nước, lúc đầu hắn vẫn chưa phát hiện, sau khi tinh tế thưởng thức mới nhận ra, đây là loại trà hắn thích nhất.
Hắn mở to mắt nhìn Điền Điềm, từ sau khi Điền Điềm chuyển đi, mùi vị này hắn cũng không còn uống được nữa.
Cũng không phải không uống được, chẳng qua là cảm thấy có gì đó không đúng.
Thiệu Huy không nhịn được cười lén, còn liếc mắt nhìn Điền Điềm, có thể là do không đúng người đi.
Điền Điềm nhìn Thiệu Huy còn đang ngồi đó uống trà, trong lòng y hiện tại cũng đang rối như tơ vò. Ánh mắt y chuyển động, rơi trên cái rương gỗ mà Thiệu Huy đem tới. Y đã rất quen thuộc với cái rương này rồi, biết bao nhiêu chi phiếu từ nhỏ tới lớn đều do y cất vào, từng tấm một, chỉ là y không biết bây giờ Thiệu Huy đang muốn diễn cái gì.
Điền Điềm không nhịn được, dùng mũi chân đá đá cái rương, mở miệng: "Anh ôm cái rương tới đây để làm gì?"
"Anh đã nói sẽ chứng minh cho em thấy mà." Thiệu Huy đặt ly xuống, mở nắp rương ra.
Điền Điềm khó tin nhìn đống giấy trong rương, chúng nó vốn phải nằm loạn trong rương mới đúng, bây giờ lại được sắp xếp ngay ngắn, từng chồng từng chồng, còn có dây thừng buộc lại.
"Anh đang làm cái gì vậy?" Điền Điềm phát hiện cả ngày hôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nan-tu/1752654/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.