"Anh nói cái gì?"
Điền Điềm khó tin nghiêng đầu qua nhìn Thiệu Huy mà không biết nên dùng biểu tình gì.
Thiệu Huy lại mở miệng, hắn chầm chậm mà trịnh trọng nói.
"Chúng ta bây giờ... Cũng coi như là đang yêu đương đi."
Điền Điềm chưa từng thấy qua Thiệu Huy như vậy, Thiệu Huy ở trong mắt y luôn là không gì không làm được, hiện tại trước mặt y lại là một người đang thấp giọng nói chuyện với mình, khiến y cảm thấy vô cùng xa lạ.
Thiệu tổng cao cao tại thượng bắt đầu từ khi nào sẽ đối với y thấp giọng nói chuyện, đến lời nói cũng nhẹ nhàng như vậy.
Y cứ lo suy nghĩ, cũng không chú ý đến có người đang bước đến gần mình.
Thiệu Huy cách y ngày càng gần, gần đến nỗi hô hấp của bọn họ đều quấn quýt lấy nhau, hắn cúi người xuống, chậm rãi hôn lên khóe môi Điền Điềm.
Đã rất lâu rồi bọn họ chưa hôn nhau trong lúc còn thanh tỉnh.
Trong trạng thái có ý thức như vậy, đường đường chính chính hôn môi, chuyện này cũng đã biến mất một quãng thời gian rất dài rồi.
Thiệu Huy gần như đã quên mất lần trước, trong ánh sáng ấm áp của ban ngày, hạ xuống một nụ hôn nhu hòa trên môi Điền Điềm, là cảm giác như thế nào rồi.
Hắn giống như đang ôm một đám mây trong lòng, cả người đều nhẹ nhàng lâng lâng.
Cảm giác có người mình yêu ở bên cạnh thật sự là quá tốt rồi, tốt đến nỗi khiến tim hắn run lên từng hồi, giống như đang uống một bình mật ong ngọt ngào nhất thế gian
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nan-tu/1752647/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.