Đoạn xương bị nứt trên chân Điền Điềm đã phục hồi khá tốt, thuận lợi tháo bột, Thiệu Huy cũng thuyết phục được mẹ Thiệu - người vẫn một mực muốn Điền Điềm ở lại, thu thập hành lý xong chuẩn bị rời khỏi nhà lớn Thiệu gia.
"Điềm Điềm, con thật sự không muốn ở lại đây an dưỡng thêm mấy ngày mới đi sao?"
Mẹ Thiệu nắm chặt tay cầm vali, còn muốn khuyên bảo.
Điền Điềm thấy vậy có chút mềm lòng, đang do dự chuẩn bị trả lời, Thiệu Huy liền bước lên, đỡ lấy vai mẹ hắn: "Được rồi mà mẹ, con sẽ chăm sóc tốt cho em ấy mà, mẹ cứ yên tâm. Không phải hôm qua mẹ còn nói có kế hoạch muốn đi du lịch châu Âu sao, chúng con không ở đây làm phiền hai người không phải rất tốt sao."
"Đi đi, đi đi." Thiệu phu nhân phủi bàn tay hắn ra khỏi vai bà, "Mẹ đúng là bị các con làm phiền nhiều lắm rồi, đi mau, đi mau đi."
Thiệu tổng bất đắc dĩ nhún vai, cầm lấy vali từ tay mẹ mình.
Thiệu phu nhân liếc con mình một cái, không muốn để ý đến hắn, rồi lại xoay người kéo tay Điền Điềm lại: "Trở về đó thì phải nghỉ ngơi thật tốt, trong khoảng thời gian này không được đi quá nhiều, nhớ phải dùng gậy chống, không tiện dùng thì kêu Thiệu Huy ôm con đi có biết không, phải nghe lời bác sĩ, đừng để mẹ lo lắng."
"Con biết rồi, mẹ." Điền Điềm gật đầu cười với Thiệu phu nhân, "Không cần lo lắng cho con."
"Được rồi được rồi, đừng để tiểu Điềm đứng lâu như vậy." Thiệu đổng lên tiếng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nan-tu/1752628/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.