Thiệu Hàm come out vô cùng thuận lợi, buổi tối bởi vì phấn khởi nên ngủ không yên, từ lầu hai chuồn xuống dưới, chuẩn bị làm gì đó để ăn, vừa vào phòng ăn liền thấy anh trai mình ngồi cạnh bàn ăn rót rượu.
"Anh hai?"
Thiệu Huy luôn sinh hoạt theo quy luật, dưỡng sinh như mấy lão cán bộ đã về hưu, y như cha cậu, không hút thuốc, không uống rượu, thích xuống bếp, ngoại trừ những lúc cần phải xã giao, Thiệu Hàm chưa từng thấy anh trai một mình uống rượu buồn.
"Anh, sao anh lại một mình uống rượu giải sầu, còn chưa đi ngủ?" Trên bàn, chai rượu rỗng nằm lăn lóc, Thiệu Hàm nhìn thấy mà hãi hùng khiếp vía.
Thiệu Huy nhíu mày nhìn Thiệu Hàm, liếc mắt một cái, hừ một tiếng: "Còn dám nói anh, em nửa đêm lén lén lút lút xuống đây làm gì làm gì?"
"Em lén lén lút lút hồi nào?" Tiểu thiếu gia thấy anh mình rõ ràng đã uống nhiều rồi, hiếm khi có gan, mở miệng đùa giỡn, "Em quang minh chính đại nha."
Thiệu Huy quơ quơ ly rượu trên tay, nhìn gương mặt hồng hào của Thiệu Hàm, không nhịn được chọc thủng: "Quang minh chính đại làm trộm."
Tiểu thiếu gia không phục giậm chân: "Là quang minh chính đại làm cơm."
Thiệu Huy không muốn trả lời đứa em trai đang trong trạng thái hoa đào nở khắp nơi của mình, Thiệu Hàm đã vào bếp, lại hé nửa cái đầu ra hỏi.
"Anh, anh có đói bụng không, em cũng có thể làm cho anh một phần."
Thiệu Hàm đã lớn như vậy, Thiệu Huy còn chưa từng thấy em trai hắn xuống bếp, tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nan-tu/1752625/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.