Thiệu Huy đi tới đi lui trong phòng khách, gần như vô ý mà nhìn tới cửa thư phòng đang đóng chặt.
Hắn muốn đi đến gõ cửa, lại không biết sau khi gõ cửa thì phải nói những gì. Lòng hắn bây giờ loạn thành một đoàn, căn bản gỡ không hết rối.
Hắn cùng Điền Điềm tuy nói là ở bên nhau 8 năm, nhưng giữa bọn họ, đặc biệt là những năm gần đây, ngày càng không có lời để nói. Lúc làm việc tốt xấu còn có thể nói chuyện về công việc, nhưng sau khi tan ca, hắn vắt hết óc cũng không nghĩ ra được câu chuyện phiếm nào để nói. Chứ đừng nói đến việc Điền Điềm cứ tránh mặt hắn, bọn họ rất ít khi ở chung một phòng, y luôn có nhiều việc bận rộn, so với người chủ như hắn còn bận hơn nhiều.
Hắn không hiểu tại sao hai người bọn hắn hiện tại lại đi đến bước này.
Khoảng cách của bọn họ càng ngày càng xa, cơ hội thân mật cũng chỉ có thể ở trước mặt ba mẹ diễn kịch trong chốc lát.
Rõ ràng bọn họ là vợ chồng đã được luật pháp bảo vệ, lại như đã trở thành giao dịch được kí kết giấy trắng mực đen.
Thiệu Huy lắc đầu, ném cái ý nghĩ hoang đường này ném ra sau đầu, lại không cách nào khống chế được mà thở dài.
____________
Điền Điềm trốn trong thư phòng hồi phục tâm tình, chỉnh lý sơ qua văn kiện trên giá sách.
Những việc này y đã làm đến thành thục, tay làm liên tục nhưng vẫn còn có tâm trạng để nhớ lại ngày cùng Thiệu Huy kết hôn.
Đoạn thời gian
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nan-tu/160593/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.