Năm đó, hôn lễ của y và Thiệu Huy được tổ chức rất vội vàng.
Điền Điềm gần như không giúp được gì, thị thực, hôn lễ, yến hội, đều do một tay Thiệu Huy xử lý.
Điền Điềm còn nhớ lần đầu tiên y nhận được chiếc nhẫn, đã là đêm trước lễ cưới.
Chiều hôm đó y mới thử xong lễ phục, cả người đều cứng ngắc mệt mỏi, tinh thần lại thập phần phấn khởi.
Đây là lần đầu tiên Điền Điềm được ra nước ngoài, vừa hưng phấn vừa kinh hoảng, cả đoạn đường dài đã làm cho y mệt mỏi rất nhiều, y không quen ngồi những chuyến bay quốc tế đường dài như vậy, cũng không thích ứng với sự thay đổi khí hậu cùng sai lệch múi giờ này, đồ ăn nước ngoài cũng không ngon như trong tưởng tượng.
Nhưng mặc dù tất cả đều không tốt, Điền Điềm vẫn không có một câu oán than nào, bởi vì có người kia bên cạnh, tất cả không tốt đẹp đều có thể khiến y mãn nguyện hài lòng.
Điền Điềm bây giờ đã gần ba mươi tuổi, thật khó có thể tưởng tượng bản thân khi vẫn còn đặt tình yêu lên trên hết kia là như thế nào, nhưng vào lúc ấy y thật sự đã bị Thiệu Huy làm cho mê mẩn choáng váng.
——————
Anh Huy nói gì đều đúng cả.
Chỉ cần có anh Huy bên cạnh, bất kì chuyện gì y cũng không cần phải lo lắng.
——————
Điền Điềm thậm chí còn tận lực quên đi khởi đầu không mấy tốt đẹp của bọn họ, giả như bọn họ cùng những cặp đôi khác không hề khác biệt.
Chỉ là, giả cuối cùng cũng là giả,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nan-tu-2/734507/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.