"Hồ đồ!"
Ba!
Thiệu Huy ném quyển sổ trên tay xuống đất, khiến Điền Điềm run lên vì giật mình.
Trợ lý Điền chỉ đứng đó mím mím môi, nghiêng người qua đối mặt với Thiệu Huy.
Y lẳng lặng nhìn, không nói một lời.
Thiệu Huy chỉ cảm thấy máu toàn thân đều hướng đầu hắn xông lên, dòng máu bị khuấy động như nước lũ khiến bộ dạng hắn ngày thường bình tĩnh cùng lý trí bị giội rửa đến không còn thấy tăm hơi.
"Cậu viết thứ này là do cảm thấy chơi vui sao? Cậu đã lớn như vậy rồi, còn đùa giỡn ấu trĩ cái gì?!"
Không, y không phải cáu kỉnh.
Thiệu Huy hiểu rất rõ, bất kể là chiếc rương này hay xấp hóa đơn kia, hoặc là những ghi chép về các khoản tiền to nhỏ trong quyển sổ cũ kỹ kia, đều không phải là việc nhất thời hứng khởi có thể làm ra.
Thiệu Huy bị cái rương chứa đầy hóa đơn kia làm đau nhói cả mắt, một tấm hóa đơn của hãng đồng hồ nổi tiếng sáng loáng đặt ở phía trên nhất.
Đó là năm năm trước, quà sinh nhật mà hắn đưa cho Điền Điềm.
——————
Thiệu Huy dời mắt, nhìn cổ tay trái của chính mình và Điền Điềm, chúng nó như trước không quá bắt mắt nhưng lại cực kì đẹp đẽ mà nằm ở đó.
Điền Điềm không thích mang nhẫn kết hôn, Thiệu Huy liền nghĩ trăm phương ngàn kế bỏ ra một số tiền lớn từ nước ngoài đặt một cặp đồng hồ, chỉ cần mang nó, liền có thể biết nhịp tim của đối phương, nhiệt độ cùng vị trí, giống như bản thân đang ở bên cạnh chủ nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nan-tu-2/734465/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.