Edit & Beta: Tiểu Tình Nhân- 小情人
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Triệu Tuyên Diệc nhìn hắn ngồi yên mặc mình che miệng, không còn ý định lên tiếng, mới buông tay ra.
Lòng bàn tay lạnh như băng có chút ướt, tựa như còn lưu lại sự mềm mại của cánh môi vừa chạm kia.
Triệu Tuyên Diệc đang buông tay chợt dừng lại, ánh mắt bỗng dưng dừng lại trên sợi dây màu đỏ trói hai tay hắn, siết chặt vào cổ tay, trông rất hợp với làn da trắng nõn gần như trong suốt.
Ánh mắt Triệu Tuyên Diệc tối tăm, lạnh lùng nhìn hắn từ trên xuống dưới, bình thản nói: "Ngươi có biết lúc trẫm sắp chết đang nghĩ gì không?"
Tô Hoài Cẩm nhớ lại cảnh tượng cả người Triệu Tuyên Diệc dính đầy máu trong khu rừng hoang vu, con dao găm sắc bén cắm trên bụng, con dao găm đó là chiến lợi phẩm đầu tiên Triệu Tuyên Diệc sau khi ra chiến trường, trịnh trọng tặng cho hắn.
Khi ấy, Tô Hoài Cẩm cũng cảm thấy có lỗi, nhưng nếu không làm như vậy, không còn cách nào có thể thay đổi tâm tư muốn phiêu bạt giang hồ của Triệu Tuyên Diệc, vậy nên chỉ đành tàn nhẫn một lần.
Nhưng bây giờ nghĩ lại, càng cảm thấy tội lỗi hơn, Triệu Tuyên Diệc cũng là người, cũng có tình cảm, hắn tổn thương y như vậy...
Hình như nhận ra khuôn mặt hắn có chút ray rứt, Triệu Tuyên Diệc khẽ cười, chậm rãi nói: "Ngươi cảm thấy có lỗi sao?"
Tô Hoài Cẩm mở miệng, muốn nói xin lỗi, nhưng tất cả đều là vô ích.
Triệu Tuyên Diệc bỗng nhiên nói: "Nếu cảm thấy có lỗi, vậy thì dùng thân thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-xung-lai-bi-cuong-doat/171461/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.