[Mười năm sau]
Ở mỗi một thành phố, nhà ga đều là nơi phồn hoa nhất. Nó huyên náo, chật chội, ồn ào, tang thương, trong sự huyên náo lại pha trộn với xa la, trong sự chen chúc ẩn dấu ngăn cách, bên trong sự ồn ào cất dấu trầm mặc, bên trong tang thương lại nghĩ tới ngày mai.
Cảnh tượng những hành khách vội vàng, những kẻ lang thang không nhà, những người khách tha hương nay về chốn cũ, ngàn khuôn mặt, muôn vàn tâm sự, bọn họ tựa thuỷ triều ào tới nhà ga, lại rút đi cũng giống vậy. Đến lúc triều lên triều xuống mỏi mệt không chịu nổi, bọn họ nguyện ý tìm một quán nước nhỏ, hoặc uống chút canh nóng, ăn vài món đơn giản gì đó, hoặc chỉ nghỉ chân một chút, ngồi đó, uống một ly nước ấm.
Nước ấm đương nhiên miễn phí, mỗi người khách vào tiệm, bà chủ đều ấm áp cười chào đón, đưa qua một ly nước ấm. Cũng không vì khách mà tỏ thái độ gì, không vì có người quần áo sang trọng mà nịnh nọt, cũng như quần áo nghèo hèn mà tiếp đón chậm trễ.
Vì thế quán nước nhỏ này cũng có chút tên tuổi với những người khách hay lui tới. Những hành khách thường phải ngồi xe lửa đi tới đi lui, mỗi lần đều nguyện ý trước khi rời đi, sau khi trở về sẽ đến quán nhỏ ấy ngồi. Bọn họ cũng sẽ giới thiệu với bạn bè, nếu bạn đi qua nhà ga ấy, nhất định phải ghé thăm quán nước nho nhỏ tên “Về”, nới đó có nước ấm ngọt ngào hơn những nơi khác, có món canh ngon hơn bất kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-xua/649211/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.