Trong suốt cuộc đời, những chuyện đau khổ hay tan vỡ cũng xảy ra mấy chục lần. Dần dần trên con đường đời dài đằng đẵng, chuyện cũ như thể khi mùa thu tới, từng chiếc từng chiếc lá rụng chao liệng trong gió, năm tháng thôi, mờ dần trong kí ức, thi thoảng khi nhớ tới cũng bất quá chỉ còn chút mơ hồ, nhuốm thêm sắc ưu thương. Nhưng mà luôn luôn có một số ký ức rực rỡ như đoá hoa mùa hạ, khiến người ta muốn quên cũng không thể quên được.
Đối với Kỷ Thuận Mỹ mà nói, đêm nay là lý do duy nhất để nàng gắng gượng sống qua biết bao đêm dài đằng đẵng gian nan về sau.
Trong lều rất ấm áp, túi ngủ đã được trải sẵn ra, phía trên còn có một tấm thảm. Kiều Y Khả nắm tay Kỷ Thuận Mỹ đi vào, thắp sáng ngọn đèn nhỏ treo bên trên, mỉm cười, quỳ gối ngồi xuống.
Ánh đèn vàng nhạt ôn nhu ấm áp phản chiếu nụ cười đẹp như hoạ của Kiều Y Khả. Kỷ Thuận Mỹ ngồi xuống đối diện cô, trong nháy mắt nàng có ảo giác khung cảnh lúc này giống như ở trong những cuốn sách ố vàng ngày trước, mà chẳng bao lâu sau cứ lặp đi lặp lại xuất hiện trong giấc mộng của nàng. Hoặc có lẽ là chẳng bao lâu sau ngày qua tháng nọ, nàng khát khao được trải qua một ngày như vậy lần nữa. Đất trời rộng lớn chỉ cần có nhau, cùng nắm tay, yêu nhau một đời.
Kỷ Thuận Mỹ đánh giá căn lều, so với tưởng tượng của mình thì trông ấm áp hơn. Ba lô và vài thứ đồ nhỏ khác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-xua/649200/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.