Hôm nay Thuận Mỹ tỉnh dậy từ rất sớm.
Trong lúc mơ mơ màng màng nàng đột nhiên nghĩ tới một chuyện rất quan trọng, hất tung chăn, chân trần chạy tới cửa sổ, “xoẹt” một tiếng kéo bức màn ra, nhón mũi chân nhìn ra bên ngoài.
Ngoài cửa sổ bầu trời trong xanh không một gợn mây, mênh mông bát ngát, cảnh đẹp cuối mùa thu đầy lá đỏ.
Cũng có vài tia nắng sớm hiểu lòng người, ấm áp chiếu lên mặt Thuận Mỹ, an tĩnh dễ chịu, mang theo hương quất nhẹ nhàng khoan khoái tràn đầy của mùa thu.
“Thời tiết đẹp quá đi!” Thuận Mỹ hé miệng cười, vui sướng lẩm bẩm.
Cảnh Tiêu Niên bị Thuận Mỹ làm ồn nên cũng tỉnh dậy.
Hắn quay đầu vừa muốn nổi điên lại nhìn thấy Kỷ Thuận Mỹ mặc áo ngủ, đang ngửa đầu nhìn ngoài cửa sổ, mái tóc dài xinh đẹp tuỳ ý bay sau đầu, như tầng tầng mây đen mềm mại, càng làm nổi bật dung nhan xinh đẹp tuyệt trần, trắng trẻo như men sứ, mịn màng vô cùng. Khoé miệng lại cố tình nhếch lên theo một độ cong quyến rũ, khiến Cảnh Tiêu Niên phải cố sức nuốt nuốt nước miếng.
“Nữ nhân ngốc này, được đi cắm trại một chuyến mà cũng vui đến thế.” Cảnh Tiêu Niên cúi đầu thầm nhạo báng. Tuy thế nhưng đồng thời chính hắn cũng không kìm được bĩu mỗi cười khẽ. Nữ nhân này tuy ngốc, nhưng đôi khi thật sự có điểm đáng yêu.
“Thuận Mỹ, em đang làm gì thế?” Cảnh Tiêu Niên thình lình hỏi.
Kỷ Thuận Mỹ hoảng sợ, quay đầu lại, ý cười trên khoé môi còn chưa kịp thu lại, vội vàng đáp: “Em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-xua/649198/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.