Bữa sáng hôm nay rất phong phú.
Cảnh Tiêu Niên không hiểu sao có phần vui vẻ. Kỷ Thuận Mỹ có lạnh nhạt với hắn đến mấy cũng chưa từng chậm trễ bữa sáng của hắn. Dù hôm qua nàng đã mặt đối mặt với hắn và tình nhân.
Ăn cháo được một nửa, Cảnh Tiêu Niên đột nhiên nói: “Thuận Mỹ, anh, anh thường làm việc bận rộn. Hôm qua gặp việc ngoài ý muốn nên anh không thoải mái, vì vậy chiều mới ra ngoài đi dạo.”
Cảnh Tiêu Niên không hiểu vì sao, những lời này không hề soạn trước trong đầu, cứ vậy tự động tuôn ra.
Thuận Mỹ nhẹ nhàng “ừ” một tiếng, xem như đáp lời.
Cảnh Tiêu Niên có chút ảo não, chẳng lẽ cô không thể quan tâm hỏi han, vì sao công việc không thuận lợi sao?
“Cô ấy, cô Minnie ấy là anh quen biết khi đi công tác. Cô ấy là một phóng viên.” Cảnh Tiêu Niên tiếp tục nói, len lén quan sát phản ứng của Kỷ Thuận Mỹ.
Thuận Mỹ đơn giản buông đũa xuống, nhìn thẳng Cảnh Tiêu Niên: “Tiêu Niên, em có thể tự hiểu, không cần anh nhắc nhở. Em biết anh đi làm vất vả, anh nuôi em em cũng biết. Về phần Minnie hay Mickey gì đó, cô ta là ai cũng chẳng có quan hệ với em. Cảnh Tiêu Niên anh có bao nhiêu hồng nhan tri kỷ, mọi người trong thành phố đều biết cả. Chẳng lẽ việc này anh còn từng để ý kiêng dè sao? Còn cần phải dè chừng em sao? Anh không đưa mấy cô đó về, còn để em ở trong ngôi nhà này, xài tiền của anh, là nữ chủ nhân của cái nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-xua/649175/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.