Editor: demcodon
Sau khi xuống xe ngựa đổi đi đường thủy, trên thuyền nhỏ lay động phát ra tiếng vang kẽo kẹt, tối tăm trên mặt sông chỉ có một ngọn đèn dầu trên thuyền lóe sáng giống như ma trơi.
Trong lòng Đỗ Ích Sơn trầm trọng, không chỉ bởi vì Phương Vân Tuyên không chào mà đi, còn bởi vì về quê nhà làm cho y cảm thấy vô cùng áp lực.
Chuyện cũ khi còn thiếu niên y không muốn nhớ lại, quy củ nghiêm khắc, phụ thân luôn là mặt không đổi sắc, mẫu thân yếu đuối co rúm và một đoàn di nương hoa hòe lộng lẫy, chính là toàn bộ ký ức quê nhà của Đỗ Ích Sơn.
Hơi nước ẩm ướt bọc mùi tanh bèo rong, đập vào mặt là tiếng lay động làm ký ức đã bị gió cuốn đi đã lâu lại hiện ra ở trong đầu Đỗ Ích Sơn. Y nhìn quê hương đã mười mấy năm đều không thay đổi, trong lòng không có một chút vui sướng.
Ở trên thuyền lung lay nửa chén trà nhỏ, trước mắt rộng mở thông suốt, ngói xanh tường trắng sân to đập vào trong mắt. Đỗ Ích Sơn mới hoặc nhiều hoặc ít sinh ra một chút tình quê.
Phụ thân Đỗ Ích Sơn là đích tôn dòng chính gia tộc Đỗ thị, một mạch này của bọn họ người lớn rất ít ỏi, một chi cũng chỉ có phụ thân và bá phụ. Mà hiện giờ người nhậm chứ tộc trưởng Đỗ thị là huynh đệ của tổ phụ Đỗ Ích Sơn, lại nói tiếp huyết thống rất gần nhưng Đỗ Ích Sơn lại vô cùng chán ghét người bảo thủ thông thái rởm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-xau-kho-ga/2148268/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.