Editor: demcodon
Từ đó Thực Cẩm lâu không còn ngày bình yên. Đám người Hạ Song Khôi quen hoạt động xảo trá lừa tiền, trong đó chiêu nào cũng biết rõ ràng rành mạch. Làm sao có thể vừa ghê tởm lại không bị lộ nhược điểm, bọn họ đã suy nghĩ thấu đáo, ngay cả quan phủ cũng không tìm ra tật xấu của bọn họ.
Không quá ba ngày, Phương Vân Tuyên vừa mới thu dọn xong cửa tiệm chuẩn bị khai trương lần nữa thì lão Triệu dẫn theo một đám người tìm tới cửa. Chờ Phương Vân Tuyên vừa mở cửa thì bọn họ như ong vỡ tổ mà tiến vào, còn giống như dáng vẻ ngày hôm trước, từng người ngồi một cái bàn cũng không tranh cãi ầm ĩ. Mỗi người đều rất nhã nhặn kêu một vò rượu hoa quế và hai món nhắm rượu, từ giữa trưa ngồi ngốc đến nửa đêm. Trước khi đi còn ném xuống nửa quan tiền kêu Phương Vân Tuyên không cần thối lại.
Người ta không đánh không đập, kêu đồ ăn thì trả tiền, ngay cả lớn tiếng nói chuyện cũng không có. Cho dù Phương Vân Tuyên muốn tìm người xử lý cũng không đưa ra được lý do.
Vương Minh Viễn tức giận đến mắng to: “Những người này cũng thật quá đáng ngồi cả một ngày, khách quan khác nhìn thấy bọn họ ai cũng không dám tiến vào, một ngày chỉ kiếm nửa quan tiền. Ngay cả tiền thuê cửa tiệm cũng không đủ trả, còn có để cho người ta sống hay không?”
Phương Vân Tuyên cũng cảm thấy đau đầu, Hạ Song Khôi đây là đang đối đầu với hắn, xem ra chỉ cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-xau-kho-ga/2148247/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.