Editor: demcodon
Ba người uống đến tận hứng, mãi cho đến canh một* mới tan. Phương Vân Tuyên tiễn Hạ Song Khôi ra ngoài, Hạ Song Khôi còn mời Phương Vân Tuyên hôm khác đi thanh lâu dạo chơi.
(*Canh một: từ 19 giờ đến 21 giờ, tức giờ Tuất.)
Đỗ Ích Sơn vừa nghe lời này thì đen mặt, Phương Vân Tuyên cũng không khỏi cười khổ. Hạ Song Khôi đẩy Phương Vân Tuyên một cái cười trêu nói: “Giả vờ đứng đắn cái gì? Con trai đã lớn như vậy chẳng lẽ còn chưa biết tư vị nữ nhân sao?”
Phương Vân Tuyên thấy gã đã say chuếnh choáng, chân lại loạng choạng đứng cũng không vững. Hắn vội giao gã cho huynh đệ bang Hạc Minh phụ đỡ đưa lên xe ngựa.
Hạ Song Khôi từ trong xe nhô đầu ra, vẻ mặt cười xấu xa nói với Phương Vân Tuyên: “Không thể dụ dỗ được đệ đến đó. Đệ chờ đấy, ta trở về chọn hai người đẹp dạy dỗ đàng hoàng rồi mời đệ đến. Xuân Phong các, đây chính là nơi tiêu dao lớn nhất trong phủ Quảng Ninh, đệ không đi cũng đừng hối hận!”
Phương Vân Tuyên cũng không tranh luận cười hai tiếng, kêu Hạ Song Khôi trên đường tiểu tâm. Sau đó hắn buông màn xe xuống nhìn xe ngựa dần dần chạy xa.
Tiễn Hạ Song Khôi xong Phương Vân Tuyên xoay người vào Thực Cẩm lâu. Đỗ Ích Sơn đi theo sau hắn vẫn luôn im lặng không nói lời nào. Phương Vân Tuyên cảm thấy kỳ quái, người này dường như đang tức giận, áp khí cả người đột nhiên thấp xuống. Phương Vân Tuyên không cần quay đầu lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-xau-kho-ga/2148233/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.