“Trước mắt, tình trạng thai nhi phát triển rất tốt, nếu cảnh quan Trình cảm thấy vết thương trên đùi không có gì đáng ngại, có thể đi ra ngoài chút, như vậy rất có lợi với thai nhi.” Bác sĩ Lâm nhìn cảnh sát đang nằm trên giường bệnh trước mặt, chuyện của cô đã bị bệnh viện lan truyền từ lâu, cô thật tò mò một cô gái đã biết mình mang thai làm sao lại qua loa lao vào trong nguy cơ như vậy.
Trình Nặc mang thai, đã ba tháng, ngày đó báo cáo kiểm tra vừa đưa ra, Nghiêm Thiếu Thần luôn bình tĩnh với bất cứ chuyện gì cũng trở nên kích động tay chân luống cuống, anh nghĩ đứa bé kia là tin mừng của bọn họ, lúc trước lận đận nên không chịu đến.
Kẻ bắt cóc chưa đi đến trước xe của hắn đã bị một súng bắn chết, người nổ súng là Nghiêm Thiếu Thần.
Lúc ấy Trình Nặc đang nói chuyện rất hạnh phúc với mình, tay đặt trên bụng của cô, thừa dịp kẻ bắt cóc không để ý mới lấy khẩu súng giấu bên hông ra, tất cả đều lọt vào mắt Nghiêm Thiếu Thần. Tiếu Kha cấp sung cho cô chỉ nói là để cô phòng thân, mặc dù lúc đó cô đã dự đoán tính nguy hiểm của nhiệm vụ lần này, nhưng cô không muốn dùng khẩu súng này.
Trình Nặc cầm súng, đến khi cô đưa lưng về phía Nghiêm Thiếu Thần, tay của cô dùng sức ném ra sau, khẩu súng rơi trong tay của Nghiêm Thiếu Thần, nhưng mà mấy giây sau đã nghe tiếng súng vang trong dự liệu, chỉ là kẻ bắt cóc cố sức kềm cánh tay của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-vung-quan-hon/1700706/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.