Nghiêm Thiếu Thần chui vào một chiếc xe Audi màu đen, biển số bình thường, nhìn từ ngoài có lẽ người nào sẽ liên tưởng cùng với quân đội. Nghiêm Thiếu Thần đã lâu không gặp Thường đại đội Thường Văn, khẽ vuốt cằm, ngồi bên cạnh anh.
Nghiêm Thiếu Thần vẫn là đội viên Thường Văn coi trọng, trên mặt lộ ra nụ cười khi đã lâu mới gặp lại, anh quan sát Nghiêm Thiếu Thần bên cạnh, "Xem ra cuộc sống sau khi cưới cũng không tệ."
Nghiêm Thiếu Thần nhíu mày, lạnh nhạt nói: "Vì sao?"
"Lúc đi thì gầy gò hơn bây giờ." Thường Văn cười, khóe mắt và trán lộ ra nếp nhăn khi cười.
"Ban đầu không ăn cơm đúng hạn, ngược lại bây giờ có quy luật không ít." Khi Nghiêm Thiếu Thần nhớ lại kỷ niệm sau khi cưới Trình Nặc, vẻ mặt dịu dàng không thể che giấu được.
Thường Văn không nhịn được cười ra tiếng, "Cậu tìm vợ thật là tốt, có thể quản được tiểu tử cậu!" Trước kia ở căn cứ Nghiêm Thiếu Thần giống như một tờ giấy trắng cái gì cũng không có viết, ngoài nhiệm vụ thì không có bất kỳ chuyện gì có thể gây hứng thú cho cậu, trên mặt của cậu đều là vẻ hờ hững, mà nay lại không giống nhau.
"Chờ hoàn thành nhiệm vụ, tôi dẫn Tiểu Nặc đến gặp anh." Nghiêm Thiếu Thần hạ chân mày, khóe miệng câu lên một nụ cười.
"Phê chuẩn, đến lúc đó tôi kêu tiểu tử Trần Đình dẫn theo bà xã của cậu ta, nói đến Trần Đình thì sắp làm b aba của người ta." Ở trên xe Thường Văn không tiện nhắc đến nhiệm vụ lần này, định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-vung-quan-hon/1700704/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.