Trình Nặc cảm giác ót bị đau đớn, lúc mở mắt ra xung quanh toàn bóng tối, trong không gian bịt kín tràn ngập mùi vị tinh di, cô biết mình bị bắt cóc, xác thực mà nói cô chỉ là người "cùng trói", vì cách cô hai thước còn có người, bị trói lại giống như cô.
đã tìm được gì đó cởi trói rồi, hôm nay cô thiếu một trợ thủ. Miệng Trình Nặc bị băng keo dán kín, cô không thể nói chuyện, nhưng điều này không ảnh hưởng di chuyển của cô, trước phương diện này huấn luyện cô cầm nhặt thuần thục, cô rón rén di chuyển cơ thể, cẩn thận di chuyển đến một người bị hại khác, cô nhìn người nọ, biết đã tỉnh, chỉ là tạm thời không cách nào tiếp nhận sự thật chuyện mình bị bắt cóc, cả cô gái bị trói kia cơ thể không ngừng run rẩy, thậm chí phát ra giọng nức nở nhỏ.
Trình Nặc di chuyển đến bên cạnh cô, dùng chân đá đá bắp chân của cô, làm cô gái kia chú ý, cô hơi khom lưng nghiêng lên trước, ý bảo tay của mình bị trói rất chặt, sau đó lại giơ chân lên chỉ miếng thủy tinh của chai rượu bể bên cạnh cô gái.
Cô gái kia hiểu ý đồ của Trình Nặc, cũng vội vàng gật đầu bày tỏ mình nghe hiểu, sau đó lại thấy Trình Nặc chỉ chân của cô, đồng thời làm ra động tác đá, cô gái nhìn hiểu sau đó vội vàng gật đầu, lúc này đổi lấy Trình Nặc hài lòng mỉm cười khích lệ.
Cô thu hồi nước mắt, nghe Trình Nặc phân phó dùng chân câu mảnh thủy tinh vỡ, khéo léo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-vung-quan-hon/1700696/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.