Nghiêm Thiếu Thần hơi nhíu mày, trong vẻ mặt bình tĩnh thoáng vẻ hoang mang, "Xuống xe trước đi."
Trình Nặc vốn là người da mặt dày, nhưng vừa nghe anh nói như thế, ngược lại mặt đỏ trước, cô hấp táp vội vã cúi đầu đi vào nhà, nhanh chóng bỏ rơi Nghiêm Thiếu Thần thật xa.
Trình Nặc chạy về phòng ngủ rồi nằm trên giường, nghe tiếng mở khóa rì rào trên cửa chính, sau đó là tiếng bước chân trầm ổn của anh đến gần mình.
Trình Nặc tiện tay kéo chăn che đầu, trong một thoáng Nghiêm Thiếu Thần đẩy cửa phòng ra, bên tai Trình Nặc chỉ nghe được nhịp tim của mình đập bang bang.
Nghiêm Thiếu Thần đi vào, thoáng dùng lực kéo chăn ra, anh nhíu mi không hiểu nhìn cô, "Em đắp chăn làm gì?"
"Lạnh..." Đây là lời nói láo giả dối nhất của Trình Nặc, nói xong ngay cả bản thân cô cũng hối hận.
"Nhanh đi thay quần áo, không phải ngày mai em phải đi làm sao?" Nghiêm Thiếu Thần nhíu mi, nói xong cũng xoay người cởi áo khoác xuống, cầm áo ngủ mới thay hôm qua đi vào phòng tắm.
Nghe tiếng nước chảy truyền ra trong phòng tắm, Trình Nặc mới đứng dậy, cô vỗ vỗ mặt mũi còn căng thẳng, âm thầm oán thầm, khẩn trương như vậy làm gì, lời nói vừa rồi chỗ nào không đứng đắn?
Nghĩ như vậy cả người Trình Nặc điều buông lỏng, cô cầm khăn tắm bỏ chạy đến phòng tắm kế bên phòng khách. Hơi nước nóng tràn ngập ở phòng tắm, Trình Nặc quấn khăn tắm, nhìn mình trong gương, tóc còn chưa sấy khô, trên mặt đã bị hơi nóng bốc hơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-vung-quan-hon/1700684/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.