Sau khi Dương Tiếu giải quyết xong đại sự đời mình thì "Gọi điện" cho Trình Nặc, hỏi tình huống đêm đó. Lúc đầu Trình Nặc nói sơ lược, đến khi Dương Tiếu ngửi ra khác thường, cô ép hỏi ấn tượng của Trình Nặc với Nghiêm Thiếu Thần thế nào.
Điện thoại này khiến mặt Trình Nặc tự nhiên hơi mặt đỏ, cô mấp máy môi, lóng ngóng nói: "Rất tốt."
"À, có biến!" Dương Tiếu vừa nghe lời này lập tức lên tinh thần, biết Trình Nặc nhiều năm như vậy, có thể để cô nói người đàn ông tốt vô cùng tuyệt đối đếm không hết năm đầu ngón tay.
Cô đột nhiên nâng cao giọng điệu làm Trình Nặc hơi khó chịu, lấy điện thoại ra xa lỗ tai, nâng trán cảm khái: "Cậu, kích động cái gì?"
"Bạn học Trình Tiểu Nặc, cậu còn tính toán lừa tổ chức bao lâu? Nhanh khai ra sự thật!" Giờ phút này Dương Tiếu hận không được chay như bay đến nhà của Trình Nặc, để hỏi cho hiểu rõ.
"Thì ngày đó gặp mặt mới biết chúng tôi đã gặp mặt một lần, nhưng mà tối qua gặp mặt khi ở chung sống ngược lại rất hòa hợp..." Trình Nặc nói đại khái chuyện trước sau cho Dương Tiếu, gồm đoạn nhạc đệm nhỏ lúc cô đi phỏng vấn ở "JT". Dĩ nhiên, đến bây giờ Dương Tiếu không rõ lắm thân phận thật sự của Trình Nặc là cảnh sát.
"Vì vậy, trả lời của cậu... ?" Dương Tiếu cầm điện thoại nghe rất có tinh thần, "Tôi đột nhiên cảm thấy hứng thú với vị sĩ quan chưa từng gặp mặt này, lần đầu tiên chính thức gặp mặt đã đề cập Tuyên bố chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-vung-quan-hon/166872/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.