Vốn dĩ hôm nay Hạ Tử Hiên dự định sẽ cùng Trình Tiểu Bân chia nhau theo dõi một số học sinh rất đáng nghi trong thời gian qua. Nhưng hiện tại đành đổi kế hoạch, cô nghĩ bên nhà chắc cũng mặc đồ đàng hoàng hết rồi, có thể dẫn Ôn Nhược Hi về bên đó rồi.
Cô ngồi dậy chỉnh sửa lại quần áo hai người "Về nhà bên kia thôi". Bên nhà cô quả thật đã đỡ hơn một chút rồi. Bọn họ đang ngồi quắt queo trên ghế.
""Nhỏ vô lương tâm này tối qua bỏ huynh đệ đi đâu ?". Hứa Tiên hỏi trong oán trách, nhưng khi nhìn thấy Ôn Nhược Hi bên cạnh cô thì liền rụt cổ. Dù là ngày nghỉ hay dù là bọn nó đã thân thiết với cô ấy hơn, cũng biết cô không lạnh lùng như người ta nói, nhưng dù sao cũng là giáo viên của mình, cho nên có chút e ngại.
Hạ Tử Hiên cũng không thèm nhìn tụi nó, cô dẫn Ôn Nhược Hi vào nhà bếp, vừa đi vừa nói "Tao đi nấu đồ ăn".
Ôn Nhược Hi dựa vào tủ lạnh đứng nhìn Hạ Tử Hiên. Cô còn nhớ lần đầu hai người tiếp xúc thân mật chỉ là chạm nhẹ tay, cũng là ở nơi này.
Trước mắt chợt có bàn tay quơ quơ. Hạ Tử Hiên cười với cô "Sao vậy ? Ai cướp mất hôn em rồi".
Ôn Nhược Hi nhìn cô "Một người vừa lưu manh vừa háo sắc "
Hạ Tử Hiên làm quá lên, cô trợn mắt há miệng "Hả, ai to gan vậy. Rồi có mần gì em hong ?"
Ôn Nhược Hi bước tới, nương góc khuất nhà bếp, cô kéo cổ áo Hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-vung-noi-tim-em/362717/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.