Sau buổi khai giảng toàn trường được nghỉ. Tất cả các giáo viên sẽ được liên hoan giao lưu với nhau, dù không thích đông người nhưng Ôn Nhược Hi vẫn là đi.
Thế giới của người lớn luôn phức tạp như vậy, dù cho bản thân có muốn hay không, có yêu thích hay không vẫn phải tiếp nhận.
Hạ Tử Hiên đang cùng Hứa Tiên và Mọt sách ở quán cà phê trước cổng trường, bọn họ đang chơi game, lần đầu cô cảm thấy làm học sinh thật tốt, không cần lo cơm ăn áo mặc. Chỉ cần xuất hiện ở trường rồi ăn chơi. Còn có thể hàng ngày ngắm Ôn Nhược Hi xinh đẹp.
Đột nhiên cô muốn nhiệm vụ này kéo dài mấy năm để cô khỏe như giờ, vừa gác chân lên bàn uống cà phê vừa chơi game. Không cần tối ngày chạy nhong nhong ngoài đường làm đen da xuống sắc, cũng mai làn da cô được trời sinh ít khi ăn nắng, chứ không thôi giờ cô thành cục than rồi.
Nhưng nghĩ tới chuyện nghiêm túc, toàn trường đã đầy đủ học sinh vậy mục tiêu cô tìm kiếm chắc cũng sắp xuất hiện rồi. Ngày tháng thoải mái của cô chắc cũng không còn bao nhiêu nữa.
Cô nhìn ra bên đường, nhìn thấy một đám con gái mặc áo dài trắng, những cô gái non trẻ xinh xắn, tràn đầy hứng khởi. Bọn họ nói với nhau đủ mọi thứ trên đời, tràn ngập mơ ước về tươi lai.
Nhưng mà, mấy em gái nhỏ à, ước mơ là một chuyện, còn khi bước trên đường đời lại là chuyện khác. Như cô vậy nè, lúc cô còn là một cô bé 18 tuổi cũng nghĩ sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-vung-noi-tim-em/362684/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.