Kết quả của việc không nộp bài phạt là cô phải chép gấp đôi tiết sau nộp lại, mà tiết sau chỉ còn cách 2 ngày nữa. Và trên sổ đầu bài lại có tên của cô cộng thêm một điểm 0 tròn vo nữa chớ.
Không biết cô còn phải chịu tình hình này bao lâu, c ôthà lăn lộn với mưa bom bão đạn còn hơn là đấu đá với mấy con chữ con số này, quá mệt mỏi mà.
Hạ Tử Hiên đang đứng ngẩng đầu nhìn trời thầm than, điện thoại run lên làm cô giật mình. Là Lâm Bá Nhạc đội trưởng của cô, đã lâu rồi anh không gọi cô cứ tưởng bọn họ quên mất trong đội còn có đội phó như cô rồi chứ.
"Sao hôm nay lại nhớ đến em đây ?"
Đầu dây bên kia lại vang lên tiếng cười ha hả "Nhớ em không được sao ?"
"Bớt nói nhảm, em chỉ hó thời gian ra chơi 5 phút. Hiện anh còn 3 phút để nói. Nhà trường không cho sài điện thoại nha ".
"Ôi trời, từ khi nào em thành học sinh ngoan vậy ? Anh gọi hỏi xem em sao rồi, tình hình ổn không?"
"Không ổn chút nào nha, có nhiều chuyện lắm. Khi nào có thời gian em kể anh nghe".
"Vậy hả, cố lên. Đội chúng ta luôn ủng hộ em"
Sau khi cúp máy cô luôn cảm thấy có cái gì đó không đúng, bình thường anh ta đâu rãnh đến nổi gọi điện hỏi han vài câu không ý nghĩa như vậy. Có âm mưu, chắc chắn có âm mưu. Thôi mà cho qua đi, lát nữa tan học cô còn có việc cần xử lý.
"Lát mày chở tao ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-vung-noi-tim-em/362679/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.