Ôn Nhược Hi cũng đi theo họ vào văn phòng, cô nhìn thấy sắc mặt v ừarồi cùng với giọng nói như muốn ăn thị người của giám thị Hồng, thì cảm thấy nên đi theo. Cô sợ Hạ Tử Hiên bị bắt nạt, dù sao cũng là hàng xóm, em ấy còn là cháu dì Phượng nữa.
Bình thường văn phòng rất lớn, mấy chục giáo viên ngồi làm việc cũng không thấy chật chội, vậy mà lúc này giám chỉ có 9 người lại cảm thấy đông đến thiếu oxy.
Giám thị Hồng nhìn th ấycô cũng đi theo thì có hơi giật mình, ngày thường lúc vừa tan làm Ôn Nhược Hi sẽ nhanh chóng đến nhà giữ xe giáo viên lấy xe ra về. Một cơ hội cho thầy ấy nói chuyện hơn 2 câu cũng không có.
"Cô Nhược Hi không về sao ?"
"Thầy cứ làm việc, em chỉ có chút việc nên ở lại".
Giám thị Hồng ngồi ở cái bà họp dài giữa văn phòng, Ôn Nhược Hi ngồi ở bên tay trái thầy ấy, còn Hạ Tử Hiên và sáu thắng kia đứng bên tay phải đang chờ thầy nói.
Giám thị Hồng gõ gõ cây thước mang thương hiệu thầy ấy xuống bàn nghe bẹp bẹp. Âm thanh vang dội khắp phòng, mãi 2 phút sau ông ấy mới lên tiếng "Nói tôi nghe lí do tụi em đánh nhau"
Hạ Tử Hiên đang bận dùng khóe mát nhìn Ôn Nhược Hi đang nghiêm túc ngồi đó ghi ghi chép chép gì đó. Còn sau thằng kia mắt đưa mày lại nhìn nhau, bọn nó quậy quen rồi, bị gọi tên lên đây không ít lần riết muốn chay mặt luôn rồi. Nên cũng không thấy sợ.
Chỉ là nố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-vung-noi-tim-em/362676/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.