Vào ngày đầu tiên ngủ ở nhà mới Hạ Tử Hiên ngủ rất ngon, sáng hôm sau cứ tưởng sẽ được ng ủmột giấc tới trưa. Nhưng cô còn đang sai giấc nồng ngoài cửa dì ba tay trái đập cửa phòng cô, tay phải đập cửa phòng cậu nhỏ.
Miệng dì th ìluôn miệng gọi "Mặt trời tố đít rồi còn không dậy"
Do là hai phòng sát cửa nhau nên tiếng vang rất lớn. Cô và cậu nhỏ đồng thời lòm còm ngồi dậy cũng cũng lúc ra mở cửa. Cả hai đều đầu bù tóc rối mắt mở không lên.
" Gì vậy dì, con ch ưa có nhập học đâu cần dậy sớm đâu"
" Gì vậy chị, mới 6h30 nay chủ nhật mà"
Dì ba lại một lần nữa sử dụng song chảo đánh về hai cái trán của hai cậu cháu "Chủ nhật chủ ơ gì. Gia qui mau thực hiện"
Nói xong không đợi ai phản ứng dì ba liền đi xuống nhà dưới. Hạ Tử Hiên nhăn mặt, cô sống với dì 20 mấy năm, cái nhà này khi nào có gia qui vậy trời.
Ôm một bụng thắc mắc quay sang nhìn cậu nhỏ , Dương Quá dò dò mái tóc như ổ gà của mình "Vô đánh răng thay đồ lẹ đi. Rồi ra cậu kể gia qui ngang hong này cho nghe".
Hạ Tử Hiên không trang điểm, chỉ tha nhẹ chút son. Cô mặc cái áo thun trắng rộng thùng thình và quần đùi cột tóc đuôi ngựa trông không khác gì thiếu nữ 18 tuổi.
Dương Quá dẫn cô ra trước cổng nhà. Đối diện nhà cô và nhà hàng xóm dì Phượng là một quán ăn vỉa hè chỉ đơn giản 6 cái bàn và một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-vung-noi-tim-em/362663/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.