Lâm Bá Nhạc mang theo gương mặt còn ngáy ngủ ra mở cửa, anh dụi mắt ngáp một cái mới ra hiệu cho cô vào trong. Hạ Tử Hiên rất tự nhiên mở cửa tủ lạnh lấy chai nước rồi ngồi trên sofa như nhà mình.
Lâm Bá Nhạc không ngừng ngáp, Hạ Tử Hiên liếc nhìn anh " Anh ngủ tiếp đi. Em tự tiếp đãi mình được rồi, anh nghe xong cũng không khách sáo nữa liền đi vào phòng ngủ tiếp.
Lâm Bá Nhạc ở cùng em trai, em trai anh ta làm trưởng phòng của một công ty. Công việc tuy bận rộn nhưng cũng được xem là ổn định, không gặp nguy hiểm như tụi cô.
Cô móc điện thoại ra nhắn tin cho cậu nhỏ.
[ Tết con cũng không biết có được nghỉ đúng ngày không. Hay cậu lên thăm con đi ]
Tin nhắn rất nhanh được trả lời [ Con quá yêu tổ quốc rồi đó. Năm cái tết rồi không về nhà ].
Cô xoa xoa trán, đâu phải cô không muốn về nhà. Chỉ là cô bận thật mà, nhưng mà bây giờ mới là mua hè, cậu nhỏ nói gần tết có phải là quá sớm không.
[ Hết cách, vì an ninh tổ quốc. Con đành hy sinh thôi].
Đồng đội của cô còn gia đình phải thăm nôm. Cô chỉ một thân một mình hơn nữa đều có cậu nhỏ và dì ba lên thăm cô. Cô cũng không lấy cô đơn.
Trò chuyện được một lúc, Hạ Tử Hiên cũng nằm xuống ghế sofa mà ngủ. Đến khi em trai Lâm Bá Nhạc đi làm về đánh thức cô dậy, cậu ta cũng đã quá quen với cảnh mệt mỏi của hai người này rồi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-vung-noi-tim-em/362659/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.