Ngày thứ hai, LOVEhoạt động trở lại như trước. Buổi sáng, các tiểu thư đều ngủ ở đây, chỉcó nhân viên phục vụ làm quét dọn xong buổi tối về, sáng quay lại bắtđầu công việc.
Thiệu Phi Phàm cùng Thượng Tâm xuống lầu, rồi bảonhân viên phục vụ làm hai tô mì, hai người cũng không lên lầu, ăn luôn ở bên quầy bar. Ăn được gần nửa chén, Thượng Tâm không ăn nữa, Thiệu PhiPhàm nhíu mày nhưng cũng không nói gì, đem phần cô ăn còn, đem vào trong chén mình, rồi ăn sạch sẽ.
Ăn xong rồi, vừa quay đầu lại, anh đã phát hiện cô gái bên cạnh mình đang nhìn chằm chằm đồ ăn vặt của nhânviên phục vụ, ánh mắt tỏa sáng. Anh gõ gõ đầu cô nói "Thế nào? Muốn ăn?"
Thượng Tâm quẫn bách mặt đỏ lên, nhưng rồi cũng gật đầu, trên mặt mang theomột tia uất ức. Nhớ trước kia, cô cũng sẽ không đem những món ăn này để ở trong mắt, chỉ cần cô muốn ăn gì, ông nội bà nội còn vui mừng hớn hởnâng đến trước mặt cô.
Có một lần, cô đi theo ông nội tới quânkhu, mọi người trong quân khu liền dừng bữa ăn để hoan nghênh thủtrưởng, Thượng Tâm chưa từng ăn cơm như vậy. Cô thích thú nhìn, mộtngười ăn hết một chén cháo to. Trở về nhà, cô nói với ông nội, ngày thứhai người giúp việc trong nhà cũng làm giống như vậy, chỉ là trong nhàlàm, mùi vị không giống như vậy, Thượng Tâm kén ăn, ăn một miếng liềnthôi, cô rất yếu ớt nói"Vị không giống" Thủ trưởng Thượng thấy cháu gáinói mùi vị không giống, ông liền phê bình đầu bếp, phê bình xong rồi,lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-vung-la-mot-ki-thuat/71115/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.