Thượng Tâm ngủ thật không ngon, thân mình cô cuộn lại giống như đưá trẻ, luônmiệng gọi"Mẹ" "mẹ nước mắt liền theo khóe mắt chảy ra.
Thiêụ Phi Phàm nhìn cô một cái, không khỏi thở dài. Anh kéo chăn cho cô,nhưng lại động tới miệng vết thương trên đùi, máu chảy ra làm đỏ cả băng gạc màu trắng. Thiêụ Phi Phàm cầm lấy một lọ thuốc chống viêm ở đầugiường, rồi đổ ra hai viên sau đó nuốt xuống. Vết thương này thật sựkhông đáng là gì, ở bên cạnh anh Cửu, có lần anh còn bị đao xuyên qua bờ vai 3cm, thiếu chút nữa làm anh tàn phế
Chỉ là,rất may mắn. Anh không có gì đáng ngại.
Anh xốc chăn lên, cẩn thận xuống giường, anh kéo lê chân bị thương ra cửa phòng, rồi gõ cửa gian phòng bên cạnh.
Một cô gái ra mở cửa phòng, thấy Thiệu Phi Phàm lập tức vào trong thông báo một tiếng "anh Cửu, Phàm tới tìm anh, lát nữa em lại đến."
Anh Cửu khoác khăn tắm từ trong phòng tắm đi ra, gật đầu một cái, gọi Thiệu Phi Phàm vào trong." cậu sang đây trễ như vậy, có chuyện gì vậy?"
Thiệu Phi Phàm lấy chiếc điện thoại từ túi áo ra, chính là điện thoại màThượng Tâm đã dùng gọi cho cảnh sát rồi đặt ở trên bàn trà "anh Cửu,giúp tôi trả điện thoại này cho Lý Lan, nói cho cô ta, tôi không phảingu ngốc, một đao hôm nay xem như không tính, nhưng lần sau, nếu để tôibiết có người dở trò tôi sẽ trả lại gấp đôi."
Là Thượng Tâmbáo cảnh sát, nhưng người cho Thượng Tâm cơ hội để báo cảnh sát lại làLý Lan.Trong này, không ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-vung-la-mot-ki-thuat/71109/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.