Sau khi kết hôn rồihai người vẫn giống như trước đây, cứ đến cuối tuần là đôi vợ chồng sonsẽ chạy về nhà ba mẹ ăn cơm, thật là xứng với câu nói “Ăn nhờ uống nhờngủ nhờ”. Mỗi thứ sáu hàng tuần, vừa tan ca xong là Thiệu Phi Phàm vàThượng Tâm liền chạy thẳng tới nhà họ Thượng, vào lúc đó thì ông nội, bà nội, Thượng Trạm Bắc, Hạ Hâm Hữu, ngay cả người bận rộn như Thượng Phẩm cũng phải tranh thủ về nhà, cả đại gia đình cùng nhau ăn uống, rất vuivẻ náo nhiệt.
Lúc đầu mọi người bàn tán sôi nổi về đề tài côngviệc, nói mãi nói mãi liền nói tới vấn đề sinh con. “Tâm Tâm, có phải là các cháu cũng nên suy nghĩ một chút đến chuyện sinh con rồi không? Dùsao thì tiểu Thiệu cũng lớn tuổi rồi, đều ba mươi mấy tuổi rồi, mặc dùThiệu lão gia tử không nói gì, nhưng trong lòng cũng gấp gáp muốn bếcháu rồi.” Bà nội Thượng mở miệng đầu tiên, lôi kéo Thượng Tâm nói.
Thượng Tâm mặt mày nhăn nhó, quay đầu lại nhìn Thiệu Phi Phàm xin giúp đỡ.Thiệu Phi Phàm nhận được tín hiệu, lập tức đặt đũa xuống, giải vây chocô vợ nhỏ, “Thực ra là cháu không muốn có con sớm.”
Thượng Trạm Bắc nghe thấy thì cau mày, nhìn anh với vẻ mặt không hiểu.
“Tâm Tâm vừa mới qua 20 tuổi, nếu có con sớm thì tự do của cô ấy sẽ bị buộcchặt. Cháu muốn đợi thêm hai năm nữa cũng không muộn, cô ấy vẫn còn làmột đứa trẻ.” Ánh mắt cưng chiều làm cho lòng người say đắm, những người ở đây ai cũng nhìn ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-vung-la-mot-ki-thuat/2856868/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.