Từ xưa đều nói,“Chuyện tốt biến đổi bất ngờ”, con đường tình của Thiệu Phi Phàm vàThượng Tâm cũng được coi là một sự “bất ngờ”, trưởng bối hai nhà nhìnthấy hai đứa trẻ cùng nhau trải qua nhiều sóng gió như vậy càng trở nênyêu thương nhau, họ cũng thấy yên lòng. Có điều, trải qua bao nhiêuchuyện như vậy mà Thượng Tâm vẫn mang bộ dáng tiểu bạch, vết sẹo vừa mới lành liền quên đau, muốn cô trưởng thành thực sự rất là khó.
Cốc Tử Kỳ có đến nhà Thiệu Phi Phàm một lần, không cần anh ta mở miệng,Thiệu Phi Phàm đã đoán ra mục đích của anh ta rồi. Bất quá, cô vợ nhỏcủa anh lại không biết gì, ngốc nghếch nhiệt tình tiếp đãi người ta, sau khi Cốc Tử Kỳ mang bao lớn, bao nhỏ vào nhà anh, anh ta liền mở miệngcầu xin tha thứ cho Tự Nãi Tiêm, nói ra rất nhiều nguyên nhân dẫn tới Tự Nãi Tiêm cư xử như vậy, Thiệu Phi Phàm nghe xong thì chỉ thấy buồncười, nhưng cô vợ nhỏ nhà anh lại tin sái cổ, tràn lan sự đồng tình đốivới Tự Nãi Tiêm.
Chờ Cốc Tử Kỳ đi rồi, Thiệu Phi Phàm liền nghiêm mặt, dí ngón tay vào đầu cô, “Anh nói cho em biết, em đừng có nghĩ mình là Thánh Mẫu, muốn cầu xin thì em đi tìm người nhà họ Thần mà cầu xin,anh không đi.”
Thượng Tâm rất là rối rắm, nhưng vừa nghĩ tới CốcTử Kỳ tình thâm ý trọng liền mềm lòng. Cắn răng nói, “Tự mình đi thì tựmình đi, không thèm nhờ anh.” Nói xong liền sắp xếp đồ vào túi sách,nhấc chân liền đi ra ngoài.
Thiệu Phi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-vung-la-mot-ki-thuat/2856864/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.