Thần Tri Thư chậm rãi nghiêng đầu, cau mày nhìn xuống cánh tay bị giữ lại của mình, rồi nhìnthẳng lên Thiệu Phi Phàm, “Cảnh sát Thiệu, tôi là công dân lương thiệnđó, chẳng lẽ đi ăn tiệc đứng cũng bị các người bắt đến đồn cảnh sátsao?”
Đám người đi cùng với Thần Tri Thư đều mặc đồng phục độibóng, thấy hắn ta bị ngăn lại, hơn nữa lại nghe thấy giọng điệu đùa cợtcủa hắn, liền tiến đến hỏi, “Thần, xảy ra chuyện gì vậy?”
ThầnTri Thư không đáp lại, Thiệu Phi Phàm buông lỏng tay, lẳng lặng nhìnhắn, “Nếu như có thể, tôi cũng không muốn ngăn cậu lại, có điều ThượngTâm nhà tôi có chút chuyện muốn nói với cậu, nếu như cậu đồng ý, chúngta liền tìm một nơi để nói chuyện hoặc khi nào có thời gian thì hẹn gặpcũng được.”
Vẻ mặt Thượng Tâm rất khẩn thiết, “Anh Thần…”
Thân thể của Thần Tri Thư không khỏi cứng đờ, quay đầu lại ra hiệu cho đámbạn đi về trước, đợi đám người đi hết rồi mới nhỏ giọng nói, “Còn muốnnói cái gì nữa?”
Bất kể là có hay không có chuyện gì để nói,Thiệu Phi Phàm trước tiên đem người kéo vào phòng ăn, sau đó nói là đigọi món, lưu lại không gian cho hai người.
Thần Tri Thư ngồi đốidiện với Thượng Tâm, theo thói quen lấy ra điếu thuốc lá, nhưng vừa mớilấy ra lại nghĩ đến cô không thích khói thuốc lá, nên lại cất vào.
Thượng Tâm hé miệng, căn bản không biết nên mở lời như thế nào. Liền giơ taylên lấy một chiếc kẹo vị quýt trong hộp kẹo dành cho khách hàng để ởtrên bàn, đưa cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-vung-la-mot-ki-thuat/2856848/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.