“Ăn kẹo, ăn kẹo, Lý Nguyên, ăn kẹo.” Thiệu Phi Phàm vui vẻ đi đến khu làm việc chung phân phát kẹo cho mọi người.
Hạ Bình ăn kẹo nhưng miệng cũng không rảnh rỗi, “Đội phó Thiệu, anh vừathăng quan vừa cưới vợ, chuyện tốt gì cũng bị anh chiếm hết rồi, anhnhất định phải mời khách.”
“Đương nhiên phải mời khách rồi, thờigian, địa điểm tùy mọi người chọn, tôi chỉ phụ trách mang vợ tôi và vítiền đến thôi, đã được chưa?” Thiệu Phi Phàm hào phóng nói, không khítrong phòng làm việc lập tức sôi trào.
Đang cười nói vui vẻ,Thiệu Phi Phàm cầm lên hai túi kẹo vẫn chưa bóc đưa cho Hạ Bình, “Tôiphải đi mời kẹo lãnh đạo, cậu giúp tôi đi một chuyến, đưa cho khoa hồ sơ ở tầng dưới một phần kẹo.”
“Không vấn đề.” Hạ Bình lập tức từchỗ ngồi nhảy lên, cầm lấy hai túi kẹo liền chạy xuống tầng dưới. Anh ta liếc thấy khoa hồ sơ có mấy cô gái mới vào làm từ lâu rồi, người hiểuanh ta vẫn là đội trưởng Thiệu thôi.
Thiệu Phi Phàm nhìn bóng lưng cậu ta chạy đi, ngoắc ngoắc khóe miệng, lại không động đậy, tiếp tục nói đùa với Lý Nguyên.
Hạ Bình chạy đến khoa hồ sơ, chỉnh sửa lại bề ngoài một chút, sau đó gõcửa đi vào. Tự Nãi Tiêm đang ngồi trước máy tính nhập hồ sơ, Hạ Bìnhcười hì hì đi tới, “Chị dâu ăn kẹo.” Nói xong liền bóc gói kẹo bày rabàn làm việc.
Nghe thấy thanh âm kẹo rơi xuống bàn, chị em cảnhsát trong khoa hồ sơ đều bước tới, Lý Thanh vừa mới nhìn thấy Hạ Bìnhđưa kẹo, liền chạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-vung-la-mot-ki-thuat/2856827/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.