“Thực ra Thiệu Phi Phàm tới đây là có chuyện muốn nói với mọi người.” Nói xong đẩy đẩy Thiệu Phi Phàm, trợn mắt nhìn anh, “Phi Phàm, không phải là anh có chuyện muốn nói à, mau nói đi.”
Đợi khi nào không có người xem anh thu thập em thế nào, đúng là tên phản đồ! Thiệu Phi Phàm tức tối nghĩ.
“Có chuyện gì muốn nói vậy?” Mọi người trong nhà đều nhìn về phía hai người họ.
Hiện giờ cả người như đứng trước mũi dao, nói sớm cũng là nói, nói muộn cũng là nói, anh thấy: Tiến lên một bước là dao, lui một bước cũng là dao, muốn tránh cũng không tránh thoát được. Thiệu Phi Phàm cứng rắn nặn ra nụ cười, “Thực ra, cháu muốn nói cháu cùng Thượng Tâm kết hôn…”
“Chuyện kết hôn không vội, không phải cậu cũng nói phải cố gắng vài năm để xây dựng sự nghiệp sao! Đợi Tâm Tâm tốt nghiệp rồi mới nói đến chuyện kết hôn.” Ông nội cau mày cắt đứt lời nói của anh.
Khóe miệng của Thượng Tâm và Thiệu Phi Phàm bất giác co giật, hai người nhìn nhau, trong lòng lộp bộp một tiếng. Thượng Tâm quyệt miệng nhỏ giả bộ đáng thương, Thiệu Phi Phàm lại không nhẫn tâm để cô phải tự nói ra, thôi, ai bảo anh cưới cô vợ nhỏ này chứ! Quyết tâm lấy giấy chứng nhận kết hôn từ trong túi áo ra, “Thực ra chúng cháu đã lấy giấy chứng nhận kết hôn rồi ạ.”
Đùng…Thật giống như vừa mới một khắc trước còn đang trong tình trạng nguy nan, giây kế tiếp liền biến thành sóng yên biển lặng. Đáng tiếc, cái loại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-vung-la-mot-ki-thuat/2856823/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.