“Đang làm gì? Không nghe thấy tôi gọi em sao?” Thiệu Phi Phàm thấy Thượng Tâm đang ngơ ngẩn không nghe mình gọi trong lòng tức giận, giọng nói lớn hơn một cách mất tự nhiên.
Thượng Tâm mím môi, gương mặt cứng cỏi, nhưng không nói chuyện.
Thiệu Phi Phàm càng thêm tức, liền kéo Thượng Tâm ngồi lên xe, Thiệu Phi Phàm đạp ga chạy thẳng tới nhà. Nhưng đến nhà, Thượng Tâm lại cố chấp không chịu vào nhà, "Thượng Tâm, em hôm nay rốt cuộc là làm sao?
"Tôi không làm sao cả."
"Không làm sao, vậy em cố tình gây sự sao?” Chuyện tôi cùng Tự Nãi Tiêm cũng đã nói rõ ràng cho em biết rồi, em còn muốn như thế nào nữa?"
Thượng Tâm ngước mặt lên, ôn hòa nói: "Không muốn như thế nào, tôi muốn về nhà, anh đưa tôi về nhà."
"Không nói rõ ràng thì em không được về nhà." Thiệu Phi Phàm tức giận lớn tiếng quát.
"Anh không đưa, tôi tự về." Khuôn mặt nhỏ nhắn của Thượng Tâm cũng đỏ lên vì tức giận, đúng lúc đó một chiếc taxi chạy đến, Thượng Tâm liền ngăn lại leo lên xe.
Thiệu Phi Phàm nhìn taxi chạy đi, hồi lâu cũng không suy nghĩ được gì, giận dữ mắng câu thô tục, vung cánh tay mặc kệ Thượng Tâm mà vào nhà, "Chết tiệt, nuông chiều sinh ra hư hỏng rồi." Một ngày này bị Thượng Tâm cố tình gây sự thực là không thể nhẫn nại. Thiệu Phi Phàm nói thầm trong lòng, nếu hắn chủ động tìm Thượng Tâm, thì hắn không phải đàn ông. Con gái thật đúng là không thể quá cưng chiều, hếch mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-vung-la-mot-ki-thuat/2856816/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.