Một chiếc xe cảnh sát sáng loáng dừng trước cửa quán bar Kim Sắc, đầu tiên đứa bé giữ cửa cho rằng là đến kiểm tra, nhưng lại thấy giám đốc đi ra đón, cửa của chiếc xe cảnh sát đó còn chưa mở ra.
Lúc này Thiệu Phi Phàm cảm thấy mình nếu như ở thời cổ đại chắc chắn sẽ là hôn quân, chỉ kêu vài tiếng “anh” là có thể thu phục được mình, “Thượng Tâm, chúng ta có thể không vào có được không?”
“Anh đã đồng ý với em rồi.” Thượng Tâm nói xong liền đẩy cửa xe bước xuống, Thiệu Phi Phàm bất đắc dĩ đành phải xuống theo, vẻ mặt không được tốt lắm.
Ánh đèn trong quán bar mờ mờ tối, nam nam nữ nữ dưới ánh đèn mập mờ đó chơi trò chơi mập mờ nhất, tràn ngập mùi rượu, thuốc lá, son phấn, quậy đến long trời lở đất, giờ khắc này họ chỉ quan tâm đến chính mình. Thiệu Phi Phàm cẩn thận bảo hộ Thượng Tâm, không để bất cứ ai đụng vào cô, bản thân anh mặc một thân cảnh phục cũng đủ làm chói mắt người khác, đi bên cạnh lại là một cô bé xinh đẹp đáng yêu, nên ai cũng tò mò nhìn mấy lần.
Thượng Tâm vẫn chưa đi qua đại sảnh, chị S đã nghe được tin đến đón, vừa nhìn thấy thật sự là Thượng Tâm, hiện lên một ánh mắt cực kỳ phức tạp, nói không ra là kinh ngạc hay là kinh hỉ. Lần đầu tiên chị S không chào hỏi mà nói thẳng luôn, “Thần Thiếu gia đang ở trong phòng bao, chị mang em đi qua.”
Cùng chị S đi xuyên qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-vung-la-mot-ki-thuat/2856814/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.